Trần
thị bị bệnh cáu giận, lúc nào cũng thấy tức tối bực bội, bỏ cả uống ăn,
suốt ngày chỉ kêu gào chửi bới; có lúc vung dao định chém cả người xung
quanh. Các thầy lang chữa đủ mọi mặt, nửa năm trời vẫn không khỏi. Bấy
giờ mới mời Trương Tử Hòa đến chữa. Tử Hòa quan hình sát sắc xong, nói
với người nhà:
Bệnh này chữa bằng thuốc thế nào được?...
Rồi
cùng bàn với người nhà, mượn hai người đàn bà khỏe mạnh, cho đánh phấn
thoa son, mặc quần áo như phường chèo, nhởn nhơ õng ẹo, đùa bỡn cợt nhả
ở trước mặt Trần Thị...Trần Thị thấy điệu bộ hai người đó, bất giác phì
cười...
ngày hôm sau lại bảo hai người đó ăn mặc lòe loẹt hơn, cùng vật lộn nhau trước mặt Trần Thị...Trần Thị lại càng phá lên cười. Đồng thời lại bảo người nhà làm các thức ăn thật ngon, bầy trước mặt Trần thị, cho hai người kia ăn, cơm trắng khói bốc lên nghi ngút, mùi thịt xào, chả nướng cũng bốc lên thơm phức...Hai người vừa mời nhau, vừa tấm tắc khen ngon. Trần thị thấy vậy, cũng chạy lại xúc lấy một thìa ăn thử, thấy ngon miệng, tức thời ăn luôn 3, 4 miếng.
Thế là từ bữa đó trở đi, Trần thị tính nết trở nên vui vẻ, ăn uống tăng dần. Không phải uống thuốc mà bệnh khỏi.
Các bài mới:
Các bài đã đăng:
|