Hai bạn đọc bài này chắc sẽ hiểu thêm một chút về âm Hán Việt
Từ thuở xa xưa khi tiếng Hán bắt đầu vào nước ta người Trung Quốc chỉ cái sáo Bầu và đọc Hồ lô tư. Người Việt ta học tiếng Hán và giữ nguyên âm đọc đấy cho đến ngày nay. Còn người Trung Quốc sau hàng nghìn năm thì âm Hồ lô tư đã chuyển thành Hulusi như bây giờ. Sự biến âm này chính là một lý do để những bài thơ thể Đường luật không thể đọc bằng âm Bắc Kinh mà phải đọc bằng âm Hán Việt. Vì chỉ đọc bằng âm Hán Việt thì mới giữ được luật bằng trắc và độ niêm dính trong thơ. Hiện nay người Việt Nam mình vẫn dùng rất nhiều từ âm Hán Việt.
Dưới đây là một bài thơ có âm Hán Việt, có phiên âm Bắc Kinh, người Việt Nam sẽ đọc theo âm Hán Việt (cái mà hai bạn còn chưa hình dung ra).
告疾示众 - 滿覺禪師
春去百花落
春到百花開
事逐眼前過
老從頭上來
莫謂春殘花落盡
庭前昨夜一枝梅
Phiên âm Hán Việt:
Cáo Tật Thị Chúng - Mãn Giác Thiền Sư
Xuân khứ bách hoa lạc
Xuân đáo bách hoa khai
Sự trục nhãn tiền quá
Lão tòng đầu thượng lai
Mạc vị xuân tàn hoa lạc tận
Đình tiền tạc dạ nhất chi mai.
Phiên âm Bắc Kinh:
Gào jí shì zhòng - Mǎn Jué Chán Shī
Chūnqùbǎihuāluò
Chūndàobǎihuākāi
Shìzhúyǎnqiángùo
Lǎocóngtóushànglái
Mòwèichūncánhuāluòjìn
Tíngqiánzúoyèyìzhīméi.
Dịch thơ:
Xuân đi trăm hoa rụng
Xuân đến trăm hoa nở
Trước mắt việc đi mãi
Trên đầu, già đến rồi
Chớ bảo xuân tàn hoa rụng hết
Đêm qua – sân trước – một cành mai