Nhân đọc lại "Vang bóng một thời" của Nguyễn Tuân, lục tìm tư liệu về một số loại khí giới rất lợi hại của Việt Nam thường được giới võ lâm giang hồ xưa kia sử dụng.
1/ Thiết lĩnh: gồm hai thanh gỗ cứng rắn, một dài một ngắn, dài gọi là mẹ, ngắn gọi là con (mẫu tử côn). Hai thanh mẹ con được nốI vớI nhau bằng một sợi dây mảnh và chắc, thường được dùng đuôi ngựa hoặc tóc kết lại. Tại hai đầu nối có một vòng khuyên bằng sắt. Thiết lĩnh đánh rất mạnh và gọn, xoay trở lẹ làng, thích hợp cho lối đánh cận chiến, chật hẹp…
2/ Bút chì: là vũ khí có cán và đầu bịt sắt. Cuối cán bút chì có buộc một sợi dây mảnh và chắc. Khi giao đấu, đầu sợi dây buộc chặt vào cổ tay để sau khi phóng ra có thể thu hồi về lại. Người lão luyện có thể trong chớp mắt phóng ra thu về.
3/ Bút sắt: là một ngọn giáo hoặc ngọn mác, đầu bọc thép, thân bằng gỗ, tre gai hoặc cây đặt ruột rất cứng, có độ uốn và bật rất khoẻ. Khi giao chiến thì sử dụng thay ngọn giáo. Lúc bất ngờ, người sử dụng uốn cong cây giáo rồi lựa chiều thả bung ra lao vào kẻ địch. Sức bật cong với đà lao khiến đốI thủ khó mà né tránh.