Tứ Hải giai huynh đệ
Tháng Năm 02, 2024, 07:32:34 PM *
Chào Khách. Bạn có thể đăng nhập hoặc đăng ký.
Hay bạn đã đăng ký nhưng quên mất email kích hoạt tài khoản?

Đăng nhập với Tên truy nhập, Mật khẩu và thời gian tự động thoát
Tin tức:
 
 Trang chủ Tứ Hải  Trang chủ diễn đàn   Trợ giúp Tìm kiếm Lịch Thành viên Đăng nhập Đăng ký  
Trang: [1]   Xuống
  In  
Tác giả Chủ đề: Con đường Vũ gia  (Đọc 8122 lần)
0 Thành viên và 1 Khách đang xem chủ đề.
Tiêu-diêu
Administrator
Hero Member
*****
Offline Offline

Giới tính: Nam
Bài viết: 1079


« vào lúc: Tháng Mười Hai 14, 2010, 11:31:56 AM »

Con đường Vũ Gia
Tiểu đệ mạn phép mở topic này để chia sẻ tâm sự về con đường võ thuật mà mình đã đi. Trong topic có điều gì không phải xin huynh đệ và các thầy góp ý thêm.

Sau khi vào đại học cũng là lúc TĐ nhận được chiếc đai đỏ Taekwondo, lòng vui phơi phới khi bước vào cổng trường đại học. Qua Hà Nội TĐ tìm ngay cho mình 1 clb Taek để tham gia ngay. Nhưng clb ở trường ( ĐH Kiến Trúc HN ) thì phong trào tương đối kém. TĐ qua 1 clb ở nhà văn hóa Khương Đình tập luyện. Ở đấy, các võ sinh kỹ thuật tốt nhưng họ ý thức lại kém. Một lần thấy có 2 VS trong lớp gây gổ đánh nhau nhưng thầy cũng chỉ nhắc nhở qua loa nên làm TĐ thấy vọng quá. Bỏ đi tập một mình, hằng ngày vẫn hì hục với những cú đá thấy sướng chân.
Cho đến một ngày, có một anh người tương đối bình thường, thấy TĐ có tinh thần chăm chỉ nên vào giao lưu thử. Anh này quyền cước cực nhanh và mạnh, ở một tầm cao hơn hẳn so với TĐ. Sau đó anh ấy cho biết là môn sinh tương đối chủ chốt trong Thiếu Lâm Bắc Phái ở VN. Rồi các ngày hôm sau, anh ấy tình nguyện dạy TĐ mà không câu nệ công sức. Hơn một tháng sau, công phu đã chút tiến bộ nhất định. Nhưng anh ấy chỉ có duyên với TĐ đến thời điểm đó vì bận công việc.
Trước khi chia tay, anh ấy có dặn TĐ đi tìm một lớp VX nào đó để tập luyện. Lòng mang chút tiếc nuối, một thời gian TĐ đã dạy Taekwondo cho những anh em thân để giữ tinh thần võ thuật.
Rồi một hôm, có một người tên Quân giới thiệu TĐ qua tập VX ở đền Kim Hoàn - Định Công. Đến đó, TĐ nhanh chóng làm quen với VX và đã rũ bỏ toàn bộ những cú đá chan chát thuở nào. Tập ở đền Kim Hoàn một thời gian thì TĐ được đôn lên làm trợ giảng. Nhưng vì không đồng quan điểm với thầy dạy nên TĐ đã chia tay võ đường từ trước tết 2010.
Một hôm, TĐ đến võ đường Ngũ Châu Quyền để thăm anh Long là thầy dạy ở đó. Thấy một người trông kì quái mà TĐ đã gặp ở một cuộc gặp mặt nào đó trong giới võ thuật lúc trước. Anh ấy đang hướng dẫn một vài động tác Thái Cực Quyền cho VS của anh Long. VS này giới thiệu anh ấy cho TĐ. Người có tướng mạo kì quái ấy chính là anh Trịnh Thắng. Tính anh nhiệt tình và cởi mở, mời TĐ vào tay thử luôn. Lối di chuyển kì lạ và hiệu quả của anh nhanh chóng nói cho TĐ biết rằng thân pháp của TĐ là một khuyết điểm cần phải cải thiện. Nhưng anh Trịnh Thắng rất khéo léo trong việc truyền cảm hứng cho người khác. Lúc giao lưu, TĐ chỉ cảm giác anh ấy hơn mình một chút về phần thân pháp. Vậy là TĐ hẹn một ngày khác lại thỉnh giáo anh ấy. Lần tiếp theo, TĐ gặp một người được anh Thắng giới thiệu đến, trông hơn thấp nhưng đậm người. Anh này chính là anh Hạnh. Và 2 anh em lại vào thử nhau luôn. Vì chưa hiểu ý nhau từ đầu nên TĐ không cảm nhận được cách đánh của anh Hạnh nhiều lắm. Có thể hôm ấy anh Hạnh vội đi việc gì đó. Nhưng TĐ nhận ra nội công của anh Hạnh tốt hơn mình rất nhiều. Sau đó anh Hạnh còn đứng thản nhiên để TĐ đấm hết sức vào ngực và còn trao đổi một số những vấn đề khác. Mỗi lúc môn võ VGTP thực sự gây cho TĐ những nghi vấn lớn hơn. Rồi anh Thắng gọi TĐ đến nhà tập thêm và trở thành đệ tử của anh ấy từ lúc nào không biết. Và cái sự võ học nó bắt đầu có cái đích rõ ràng hơn trong mắt TĐ. Ai trong số những người đang theo tập VGTP đều hiểu rõ môn võ mình đang luyện tập nó hay như thế nào. Đến giờ TĐ vẫn cám ơn cái ngày 23-5 hôm ấy đã giúp TĐ gặp được sư phụ Trịnh Thắng. TĐ vẫn luôn quyết tâm tập luyện. Mong một ngày góp phần đưa VGTP đến một tầm cao hơn trong mắt người dân Việt và thế giới. Nhắc đến võ Việt phải nhắc đến Vũ Gia.

Cám ơn huynh đệ đã đọc hết dòng tâm sự tương đối dài dòng của tiểu đệ. Mong được sự góp ý của mọi người.

Tiểu đệ là Mẫn Bá Hiệp ở võ đường Đình Gừng.
(Nguồn: vugiathanphap.net)

Logged

Ẩm giả lưu kỳ danh
Bí thư đảng đoàn Tứ Hải
Tiêu-diêu
Administrator
Hero Member
*****
Offline Offline

Giới tính: Nam
Bài viết: 1079


« Trả lời #1 vào lúc: Tháng Mười Hai 25, 2010, 09:31:07 AM »

Tôi xin gửi một trong số rất nhiều bài viết mà học sinh của tôi tại võ đường Khương Đình gửi trong phong trào viết về
Vũ Gia Thân Pháp

CẢM NHẬN VỀ VŨ GIA THÂN PHÁP

Trước khi em xin học Vũ Gia Thân Pháp vì lòng đam mê võ thuật,muốn rèn luyện thân thể em đã theo học Bình Định Gia.Theo em thì môn phái nào cũng có cái hay và thế mạnh riêng.Theo học Bình Định môn võ đòi hỏi thể lực tốt em cũng rất đam mê ,nhưng vì lý do sức khỏe mà em không thể tiếp tục theo học được.Em vẫn mong tìm được môn võ thiên hướng nhu đạo để em có thể tiếp tục theo đuổi lòng đam mê võ thuật.

Qua tìm hiểu và được sự giới thiệu của anh Hiệp em đã tìm đến lớp võ Vũ Gia Thân pháp của Thầy.Ngay từ ban đầu vào lớp em nhận được sự hướng dẫn tận tình của thầy và các sư huynh.

Đầu tiên em được học là cách chào,tuy nhìn động tác thì đơn giản nhưng trong đó ẩn chứa đòn đánh thực dụng,lỏng dẫn tới nhanh ,nhanh dẫn tới mạnh,sự khác biệt cơ bản đối với các môn võ khác đó là nội công .Em được học các động tác mà phải thực hiện chậm để cảm nhận chuyển biến điều khí lực trong cơ thể và nguyên tắc dồn lực.Mặc dù mới học,các động tác vẫn chưa thành thục nhưng em cảm thấy tấn pháp Vũ Gia rất vững,bộ mã nhỏ hẹp khi di chuyển lại rất nhanh mà vẫn bao kín được cơ thể.Đòn đánh mang tính áp sát khi giao đấu thì sẽ khiến đối phương gò bó khó thi triển mà tránh được đòn.Khi ra đòn là sự kết hợp sức mạnh toàn thân với bộ pháp vững chắc điểm tựa lấy từ đất.Xu hướng đường đi của đòn là đi theo đường ngắn nhất tới đối phương,tay sát thân kết hợp với bộ mã xoay lúc đó cơ thể ta là một khối phát ra lực mạnh nhất.

Trong bài dậy của thầy không phải những bài quyền mà là những đòn đánh thực chiến mang tính ứng dụng cao .Tập kỹ thuật xong lớp được học về bộ pháp di chuyển và học cach chiến đấu.Các động tác tránh né ra đòn đều được thầy phân tích và ứng dụng ngay và rất hiệu quả.Khi né đòn do đặc điểm của bộ pháp đường né tránh ngắn tốn ít thời gian mà lại thoát được đòn đối phương an toàn,áp sát được đối phương ngay khiến đối phương khó có thể ra đòn tiếp theo được tạo điều kiện thuận lợi cho ta khống chế đối phương.Do thân thả lỏng thư thái nên khi chiến đấu không mất nhiều sức,làm tăng khả năng chiến đấu của ta.

Học Vũ Gia Thân Pháp mang tính nhu thuật vừa vừa có sức chiến đấu vừa có tính dưỡng sinh cao.Khi tập luyện xong em cảm thấy đầu óc thư thái thoải mái.sau khi học võ về vẫn có thể tham gia các hoạt động khác được mà không hề mệt mỏi.Học Vũ Gia giữ cho thân thể thả lỏng thư thái không chỉ ứng dụng trong võ thuật mà có thể ứng dụng ngay trong cuộc sống giúp ta bình tĩnh sử lý sự việc một cách tốt nhất.

Em cảm thấy Vũ Gia Thân Pháp rất hợp với em.Hơn nữa được tập luyện trong không khí vui vẻ mà vẫn giữ tính kỷ luật,thầy chỉ bảo tận tình và rất thân thiện.Em mong sẽ được tập theo thầy học Vũ Gia dài lâu.Em xin cảm ơn Vũ Gia Thân Pháp.
Kính gửi thầy.

Võ sinh :Trần Văn Đạo¬
Năm Sinh: 08-12-1989
Nguyên Quán : Bắc Ninh
Nghề Nghiệp : SV ĐH Thuỷ Lợi
(Nguồn: vugiathanphap.net)
Logged

Ẩm giả lưu kỳ danh
Bí thư đảng đoàn Tứ Hải
Tiêu-diêu
Administrator
Hero Member
*****
Offline Offline

Giới tính: Nam
Bài viết: 1079


« Trả lời #2 vào lúc: Tháng Mười Hai 27, 2010, 12:12:01 PM »

Ngay từ thủa nhỏ, cũng như bao thằng nhóc hiếu động khác, tôi luôn thích xem các bộ phim võ thuật, và trong tâm hồn ngây thơ con trẻ ngày đó, các nhân vật anh hùng “vì nghĩa xả thân” luôn luôn in đâm trong suy nghĩ của tôi. Và có lẽ một phần cũng chính vì điều này mà tôi luôn có ước mơ trở thành 1 người giỏi võ để có thể tự bảo vệ mình và để được “ hành hiệp trượng nghĩa” như các anh hùng trong các bộ phim.
Lớn dần theo năm tháng, cậu nhóc ngày nào vẫn luôn nuôi hy vọng trở thành người giỏi võ sau này. Nhưng cùng với điều kiện gia đình, xã hội, phần vì phải nghe lời cha mẹ cố gắng học hành để sau này có tương lai,vì thế cơ hội tiếp cận và học hỏi một môn võ thuật dần xa vời với tôi.
Khi bước chân vào giảng đường đại học, giấc mơ đi học võ với tôi đã có thể thực hiện. Những năm tháng đầu tiên tôi tới với võ thuật là những ngày tôi theo học một thày dạy Vịnh Xuân. Tôi tới với môn võ này vì thứ nhất: nó là một môn nhu quyền, tôi nghĩ khi tập luyện môn này sẽ giúp tôi điềm tĩnh hơn, và thứ hai: thời này môn Vịnh Xuân cũng khá nổi tiếng trong giới sinh viên. Nhưng công việc học tập với áp lực bài vở, áp lực để có 1 công việc ổn định sau này đã ngăn cản tôi tiếp tục học Vịnh Xuân, và tôi đã xin thày cho nghỉ khi mới chập chững bước đi được 6 tháng.
Sau khi rời cổng trường đại học với 1 bảng điểm khá tốt trong tay, tôi lại có cơ hội học lại võ thuật, và môn tôi theo học vẫn là Vịnh Xuân, do tôi nghĩ mình đã có chút kiến thức về nó. Vẫn những động tác ly thủ, niêm dính, tôi lại tiếp tục tập luyện. Có lẽ do không còn áp lực bài vở như xưa, tôi tập luyên hăng say hơn, và cũng có chút ít tiến bộ. Nhưng 1 lần nữa tôi lại phải bỏ cuộc với môn võ này sau 1 thời gian gần 1 năm theo học . Nguyên nhân không phải do môn võ không hay mà có lẽ do cách tập của thày dạy không phù hợp với tôi. Các bài tập thể lực, chống đẩy làm tôi mệt nhoài khi đi tập về, rất khó tập trung để làm việc. Và trong thời gian tập, tôi phát hiện ra 1 số triệu chứng về cơ khớp của bản thân mà trước đây tôi không có. Với kiến thức tự có của bản thân, tôi biết cách tập luyện mà tôi đang tập là đi ngược lại với cái mọi người vẫn gọi là “nhu” và những bài tập đó cũng không phù hợp với tôi.
Và trong lúc đang quanh quẩn với con đường võ học của mình thì cái “Duyên “ đã giúp tôi gặp được anh. Bây giờ và mãi về sau, tôi nghĩ mình vẫn thật may mắn ! Tôi gặp anh là qua lời giới thiệu của cậu em trai mình. Ấn tượng ban đầu của tôi về anh là một người rất cởi mở, kiến thức thật sâu rộng nhưng cách nói chuyện hoàn toàn dân dã và rất tự nhiên. Điều này thực sự làm tôi ấn tượng! Buổi đầu gặp nhau, tôi và anh thì cũng như nhiều người luyện võ khác là có màn “vào tay”, sau này tôi mới biết trình độ võ học của anh và tôi khác xa nhau tới mức nào nhưng buổi đầu khi mới quen anh chỉ thi triển để tôi thấy mình tư tin với vốn võ thuật của bản thân. anh khen tôi “ khí tốt”, đó là lời động viên ban đầu cho tôi. Tiếp đà hưng phấn, mấy ngày sau tôi lại gặp lại anh, lần này anh cho tôi trổ hết khả năng của bản thân mà anh chỉ thoát đòn mà không đánh trả, nhưng bất ngờ là các đòn đánh của tôi vào anh như mất hút vào trong hư vô. Đôi khi anh lướt nhẹ qua đòn đánh của tôi và bất ngờ xuất hiện phía sau tôi. Tôi thật sự ngỡ ngàng về thân pháp và cách di chuyển linh hoạt của anh. Với tính tò mò vốn có của bản thân, buổi sau tôi lại tới để được hiểu thêm một chút ít về môn võ mà anh tập luyện. Chính hôm đó, cái ngày thật đặc biệt trong con đường tìm hiểu và tập luyện võ thuật của tôi, lần đầu tiên mà tôi có cảm giác thân mình là một “chiếc lá”, bay rất xa mà lại không hề bị đau hay tổn thương gì. Cố gắng lục lọi trong vốn kiến thức của một người nghiên cứu vật lý học, tôi cũng không thể nào lý giải được điều mà mình vừa trải qua và cảm nhận. Những ngày sau tôi vẫn tới nhà anh tập luyện vì tôi biết cái ngày hôm đó, cái ngày tôi hóa thành “chiếc lá” là ngày tôi tìm ra sư phụ đích thực của mình, người đưa tôi đến với Vũ Gia Thân Pháp, tên anh là Trịnh Thắng !
Hằng ngày cùng cậu em mình, tôi vẫn tới nhà anh tập luyện. Những động tác đầu tiên tôi được học là những động tác xoay thân rồi đấm tại chỗ, đấm cú một, ken thân…Nếu chỉ nhìn bề ngoài thì các động tác trông thật đơn giản nhưng kỳ thực nó là cả một thế giới đối với những người tập luyện. Khi tập các động tác, thân phải luôn cố gắng lỏng như nước, chân thì như rễ cắm sâu vào lòng đất, cả cơ thể biến thành một khối thống nhất. Cái khối thân rất lỏng nhưng vững chắc này được xoay quanh một trục thống nhất từ đỉnh bách hội vuông góc với mặt đất tựa như hình ảnh chiếc cối xay lúa, mà lực phát động của sự quay của “cái cối xay” này là từ lòng đất, truyền qua chân qua huyệt dũng tuyền. vì toàn thân là lỏng nên sự quay của “cái cối xay” ấy không bị cản trở bởi các múi cơ, đồng thời thân là một khối nên monmen quán tính của thân là rất lớn, cái momen này được truyền qua cánh tay, cánh tay ép sát thân và lỏng như nước nên lúc phóng ra tựa như 1 mũi tên mà lực nó mang theo là lực quán tính của toàn thân với động năng rất lớn. Sau một thời gian dần quen với bài tập xoay thân và đấm tại chỗ, tôi được học đấm cú một. Khi học đấm cú một, tôi tự hỏi: “tại sao động tác này với động tác xoay tại chỗ, chân đều đứng song song và chếch 450, tấn trụ chân sau?” Thời gian dần trôi và tôi tự có cách lý giải cho riêng mình. Khi hai chân song song thì lúc này bộ tấn cũng thành 1 khối, tuy rằng có chân lỏng, chân trụ và nó có thể được hoán đổi linh hoạt nhưng vẫn luôn là một khối thống nhất điều này cũng như âm và dương trong thái cực, luôn luôn vận động, biến đổi, trong âm có dương và trong dương có âm nhưng vẫn trong 1 thể thống nhất hoàn chỉnh. Mặt khác, khi hai chân song song thì tổng hợp lực lại luôn là lớn nhất, và hợp lực này được truyền qua thân, tay ra các đòn đánh. Thế “chân chếch 45 độ “ thì sao? Khi cơ thể đứng ở trạng thái hai chân chếch 45 độ , thì cả công và thủ đều toàn diện nhất, tấn cũng nhanh mà thủ cũng tốc, nếu tấn là dương, thủ là âm thì khi chân đứng chếch 45 độ sẽ đạt được trạng thái “ âm dương cân bằng”. Điều này là sự hài hòa lý tưởng theo cách hiểu của phương đông học. Những phân tích trên phần nào giúp tôi lý giải tại sao: Hai chân song song và chếch 45 độ hay hai chân song song trong trung bình tấn là những trạng thái cân bằng và chắc chắn nhất…
Càng theo học anh tôi càng nhận thấy khả năng tư duy về võ học của mình ngày càng tiến bộ, không những thế cách tôi tư duy về công việc và cuộc sống cũng thay đổi dần. Công việc của tôi đòi hỏi sự tư duy sâu, và rất dễ gây căng thẳng, nhưng thật lạ là từ ngày tôi theo tập Vũ Gia Thân pháp cùng anh, tôi không bao giờ còn cảm thấy nhức mỏi đầu óc mà thay vào đó là tinh thần luôn sảng khoái, tràn đầy nhiệt huyết. Có sự thay đổi lớn lao trên có lẽ là từ ngày tôi được anh truyền dạy các động tác về thiền học và khí công. Thiền học giúp tinh thần thêm minh mẫn, nhìn cuộc sống thật nhẹ nhàng, tĩnh tại. Khí công với các động tác thở đan điền, quán tưởng, một mặt giúp cơ thể tự bình chỉnh, tăng cường sức mạnh bản thân, mặt khác nó giúp cơ thể đi dần hai phía của thái cực, mềm lỏng như nước như khi cần thì lại cứng rắn như sắt đá. Các động tác thiền, khí công và quán tưởng thân lỏng như nước mà tôi được học khi tập Vũ Gia Thân Pháp không những làm sức khỏe tôi cải thiện rõ rệt, các biểu hiện về cơ khớp ngày xưa đã không còn mà nhu cầu về ăn uống, năng lượng của tôi cũng giảm đi nhiều do không cần vận động nhiều cơ bắp. Đó cũng là một điều rất lạ mà Vũ Gia Thân Pháp mang lại: nhẹ nhàng, đơn giản nhưng hiệu quả và sức mạnh !
Từ xưa các cụ ta có câu “ võ trong cuộc sống, võ là cuộc sống”, ngày nay cũng nhiều người nói câu này nhưng chắc họ không thể hiểu hết và làm được như lời mình nói. Từ ngày gặp anh thì tôi mới hiểu đúng được ý nghĩa câu nói này, và cũng đang dần cảm nhận thấy “ võ là cuộc sống” là như thế nào? Những động tác đơn giản hàng ngày như cách cầm 1 chén trà, rửa vài cái bát đĩa, nâng 1cái ghế…đều có thể là những động tác võ nếu ta đặt tâm võ trong nó, ta dùng thân để thực hiện nó…dùng thân để nâng một chén trà hay làm bất cứ việc gì bình thường nhất, nghe thật lạ đời! Nhưng nếu cứ thực hiện vậy nhiều lần và tới khi nó trở thành thuần thục, thành vô thức thì nó cũng chính là Kungfu, là võ thuật !
“ Võ trong cuộc sống, võ là cuộc sống” là chính thế .
Ngày xưa, võ với tôi là 1 niểm yêu thích và khám phá nhưng từ khi gặp anh và được tập Vũ Gia Thân Pháp thì võ trong tôi nay đã khác rất nhiều. Giờ đây, võ với tôi đã là niềm đam mê, võ với tôi đã là 1 phần không thể thiếu của cuộc sống !
Cảm ơn anh – người thầy đáng kính ! – người không chỉ truyền cho tôi ngọn lửa đam mê mà đã biến tôi thành một ngọn lửa bùng cháy để tôi có thể đem vẻ đẹp của Vũ Gia Thân Pháp đi chia sẻ với tất cả mọi người yêu võ vì “ võ thuật là cái đẹp mà cái đẹp thì phải được mọi người cùng thưởng thức” !

Hà Nội, 2h sáng ngày 11/12/2010
Mẫn Bá Sơn, võ đường Khương Đình.
(Nguồn: vugiathanphap.net)
Logged

Ẩm giả lưu kỳ danh
Bí thư đảng đoàn Tứ Hải
Tiêu-diêu
Administrator
Hero Member
*****
Offline Offline

Giới tính: Nam
Bài viết: 1079


« Trả lời #3 vào lúc: Tháng Mười Hai 29, 2010, 11:32:40 AM »

Là môn về thân pháp nên khi học. Em thấy tiếp thu được nhiều kiến thức không chỉ về võ thuật mà còn về những phương pháp giúp ta am hiểu dần về cơ thể mình. Cơ thể cũng như thể trạng vốn có không nên gò ép nó theo một chiêu thức hay bài tập nào khiến cảm thấy không thoải mái hoặc cảm thấy đau đớn, mệt mỏi, chán nản. Phải biết hiểu cơ thể mình để cảm nhận dần dần thì sẽ có hiệu quả cao. Cũng giống như bài học đầu tiên khi bước vào với môn Vũ gia ( đối với bản thân em) , đó là tư thế xoay chân. Nếu chỉ chăm chăm gò ép mình theo những lời truyền đạt để bắt trí óc làm theo ngay lập tức thì có lẽ sẽ không hiểu được. Như bản thân em lúc đầu cũng tương tự vậy. Nhưng dần dần ta hiểu được cơ thể mình, tập cho trí óc điều khiển đúng các bộ phận theo tư thế, kết quả đạt được sẽ dễ dàng. Bài tập nhỏ cho động tác của riêng em là ngay khi lúc đứng, ta cũng thử đứng trụ 1 chân rồi 1 chân nghỉ, chuyển đổi liên tục như vậy sẽ giúp quen dần. Về động tác xoay chân ban đầu, theo bản thân em quan trọng ở những điểm sau. Eo và vai phải thả lỏng, khi xoay phải thoát hết vai, chân sau luôn trụ vững.
Động tác tiếp theo là đấm 2 quả tại chỗ. Tư thế xoay người sau khi đã nắm rõ, tay đấm ra theo lực đẩy của thân về phía trước. Khi tay đấm xong không dùng lực rút về mà theo lực xoay của thân kéo về. Ở động tác này có lẽ là khó với bản thân em ban đầu là cú đấm bị đưa từ dưới lên và vòng, do chưa phát huy lực đẩy thân và rút tay về không ép sát nách. Động tác này người tập nên đứng trước gương để quan sát tư thế của mình sẽ tốt hơn.
Cú đấm số 1. Em chưa có kinh nghiệm nhiều nên chỉ nói ngắn gọn. Khi chuẩn bị tay để mở để có thể ra đòn tiếp sau. Cú đấm phát ra căng và tưởng tượng rằng nó thoát được lực khỏi cánh tay về phía trước. Và chú ý sau khi đấm trung bình tấn vững vàng ( em thường bị nghiêng về chân trước).
Đỡ cú đánh từ 2 bên. Thân luôn ngay ngắn, không cúi quá. mắt luôn nhìn thẳng hướng đối phương. khuỷu tay không đưa ra mà giữ nguyên vị trí khi xoay người. khi kết thúc xoay hạ thân tạo 1 lực nhằm chống lại đòn đánh đối phương. Không để tay quá gần hoặc quá xa, hơi chếch cánh tay xuống, ở bàn tay ngón tayduỗi cảm tưởng như 1 lưỡi dao.
Và điểm đặc biệt là tư thế chào của phái. Nếu là người mới nhập môn có lẽ nó sẽ là khó. Vì chỉ 1 động tác đó thôi mà nó có khá nhiều chú ý. Chân đưa lên luôn đưa ra chắn phía sau, lưng phải tròn để tránh đòn từ sau, tay đưa chào chắc chắn, không để quá gần mặt.
Những gì mà em đã học được từ khi nhập môn rất hữu ích. Nó không chỉ là thế võ đơn thuần chỉ để đi giao đấu, nó còn tạo ra sự linh hoạt cho thân thể.
Nói tiếp về Khí công và những bài tập của lớp. Em tuy chưa cảm nhận được khí nhưng cũng rút ra được khá nhiều cảm nhận về các bài tập từ bài tập thả lỏng thân đến từng nhịp hít thở. Cũng như ban đầu về môn phái, khí công cũng giúp ta am hiểu hơn về cơ thể, dần dần điều hòa được cơ thể để tránh được bệnh tật, ốm đau,....
Môn sinh: Nguyễn Thế Giang
Nghề nghiệp: Sinh viên ĐH Xây dựng
Võ đường: Khương Đình

Em là người mới nhập môn, và những dòng trên là cảm nhận của em về Vũ gia thân pháp. Mong mọi người chỉ bảo!
(Nguồn: http://vugiathanphap.net)
« Sửa lần cuối: Tháng Mười Hai 29, 2010, 12:22:46 PM gửi bởi Tiêu-diêu » Logged

Ẩm giả lưu kỳ danh
Bí thư đảng đoàn Tứ Hải
Tiêu-diêu
Administrator
Hero Member
*****
Offline Offline

Giới tính: Nam
Bài viết: 1079


« Trả lời #4 vào lúc: Tháng Hai 15, 2011, 12:51:23 PM »

Nhân ngày đầu xuân năm mới, xin được giới thiệu một nhân vật đặc biệt của võ đường Tình Trà. Đặc bệt ở đây không chỉ vì cô là thành viên nữ duy nhất của võ đường mà còn có một tâm hồn nhạy cảm và tinh tế. Sau đây, xin giới thiệu một số cảm xúc của cô nhân dịp xuân mới.
HAPPY NEW YEAR 2011

WISHING YOU A PROPEROUS NEWYEAR





Dù đục dù trong con sông vẫn chảy

Dù cao, dù thấp cây lá vẫn xanh

Dù người phàm tục hay kẻ tu hành

Đều phải sống từ những điều rất nhỏ



Ta hay chê rằng cuộc đời méo mó

Sao ta không tròn ngay tự trong tâm

Đất ôm cho mọi vật nảy mầm

Nhưng chồi tự vươn lên tìm ánh sáng



Nếu tất cả trên đường đời trơn láng

Thì chắc gì ta đã nhận được ra ta

Ai trên đường đời cũng có thể tiến xa

Nếu có khả năng tự mình đứng đậy



Hạnh phúc như bầu trời này vậy

Không chỉ dành riêng cho một ai.

11:47:28, Thứ Hai, 7 tháng 2 2011 Chúc Mừng Năm Mới
Từ: VŨ GIA THÂN PHÁP VÕ ĐƯỜNG TÌNH TRÀ <tinhtra08@gmail.com>
Logged

Ẩm giả lưu kỳ danh
Bí thư đảng đoàn Tứ Hải
Tiêu-diêu
Administrator
Hero Member
*****
Offline Offline

Giới tính: Nam
Bài viết: 1079


« Trả lời #5 vào lúc: Tháng Hai 15, 2011, 12:52:45 PM »

CẢM NHẬN VỀ VŨ GIA THÂN PHÁP .
Ngày 05/01/2011.

Chào các huynh đệ, tôi là Phạm thị Phương Thảo, sinh năm 1977,công việc chính là sửa chữa đại tu - bảo trì bảo dưỡng xe ôtô. Nguyên quán Hải Phòng - Quê quán Thành phố Thái Nguyên -Thường trú Quận 8 - Tp HCM - Tạm trú Đống Đa Hà nội.

Tôi đến với Vũ Gia Thân Pháp do một cái duyên ngẫu nhiên bởi vì trong tôi là một con người đầy mâu thuẫn, thích khám phá, thích chinh phục và luôn luôn bị cám dỗ bởi những đam mê nhưng lại là kẻ nhát gan yếu đuối.Tôi đến với Võ Đường Tình Trà mới được 30 buổi học chính thức, thầy Phan Anh Tài Tài là người dạy tôi những động tác khởi động tháo khớp dưỡng sinh và bộ tấn pháp của Vũ Gia Thân Pháp như: Phất thủ liệu, kiềm dương tấn, bộ pháp xoay chân…Là kẻ chiến thắng độc hành trong thể thao,học tập và công việc nhưng đối diện với cuộc sống đầy hỗn mang thì tôi lại sợ hãi và quay đầu. Tôi biết tự bản thân mình không thể khắc phục được điểm yếu nên quyết định đi tìm thầy để học võ thuật. Tôi đã nghiên cứu tìm hiểu nhiều môn phái nhưng thấy không thích hợp với điều kiện và hoàn cảnh của bản thân. Vô tình gặp lại người anh sau nhiều năm không tin tức,được biết anh đang tham gia tập luyện tại Võ Đường Tình Trà vì bị co rút gân tay mà sau một thời gian ngắn luyện tập bàn tay của anh đã gần bình phục và vô cùng ngạc nhiên khi biết tổ sư của môn phái Vịnh Xuân là Bà Nghiêm Vịnh Xuân thì trong tôi có một cảm nhận như mình đã tìm được môn võ thuật mà mình yêu thích. Các huynh đệ đón nhận tôi là sư muội nữ đầu tiên của võ đường với những chia sẻ chân tình nhất.
Sau một thời gian ngắn luyện tập thì tôi thấy mình có được thật nhiều những điều mà mình không dám nghĩ tới chưa nghĩ tới. Cứ mỗi buổi sáng khi thức dậy và buổi tối trước khi đi nghỉ với bài tập đơn giản của Vũ Gia Thân Pháp tôi thấy một con người mới đầy sức sống bừng tỉnh trong tôi, những động tác tập dứt khoát đầy sức mạnh mà không hề mất sức, rồi những buổi tới Võ đường thì tất cả các huynh rất nghiêm khắc trong việc giúp tôi luyện tập, sau giờ tập cùng nhau uống trà với những tâm sự sẻ chia cảm thông như anh em trong một nhà.
Điều đặc biệt với tôi, ngày đầu tiên khi gia nhập Võ Đường Tình Trà, thầy Tài giới thiệu với môn sinh mới về lịch sử môn phái đồng thời đưa tới gặp Chưởng môn ngụ tại 74 Phó Đức Chính-Ba Đình-Hà Nội. Thầy Nguyễn Tiến Mỹ - Chưởng môn đích thân giới thiệu về quá trình hình thành phát triển của môn phái từ 1982-2011.Trân trọng hơn là tôi được thắp nén nhang cúi lạy trước bàn thờ sáng tổ, cụ Vũ Bá Quý người kết hợp tinh hoa của Vịnh Xuân Quyền với các môn phái khác để sáng lập ra Vũ Gia Thân Pháp. Tôi chia sẻ niềm vui khi tham gia vào Võ Đường Tình Trà với gia đình bạn bè những người chưa biết về môn phái Vũ Gia Thân Pháp điều tôi cảm nhận được bây giờ là sức mạnh của tinh thần đoàn kết trong luyện tập và quan tâm giúp đỡ nhau trong đời thường.
Tôi mong muốn môn võ Vũ Gia Thân Pháp sẽ ngày càng được truyền bá rộng rãi trong xã hội, trở thành một môn võ thuật dưỡng sinh đồng thời như là món ăn tinh thần, sức khỏe cho mọi lứa tuổi và mọi giới tính.
Logged

Ẩm giả lưu kỳ danh
Bí thư đảng đoàn Tứ Hải
Tiêu-diêu
Administrator
Hero Member
*****
Offline Offline

Giới tính: Nam
Bài viết: 1079


« Trả lời #6 vào lúc: Tháng Hai 15, 2011, 12:56:26 PM »

Chào Thầy và các sư huynh, hôm qua đã là buổi tập thứ 5 được học Vũ Gia Thân Pháp. Và hôm nay em mới vào diễn đàn cùng mọi người. Đọc những chia sẻ của các huynh về các bài tập em thấy thật bổ ích và tự hỏi,mình đã hiểu gì chưa? và mình đã tập như thế nào? chắc sau buổi hôm nay em cần tập chăm hơn, cần cảm nhận kỹ hơn về những gì mình tập. Với em, khi đến với môn phái một cảm giác thật mông lung, không phải vì câu hỏi: mình sẽ học được cái gì như 2 lần trước, mà bởi sự mới lạ sau sự nhẹ nhàng khi xem mọi người tập. Những lần trước em tham vọng lắm, lần này một phần vì mún khám phá nhưng quan trọng hơn em muốn dưỡng sinh cơ thể bản thân, sau thời gian bị stress nhiều. Vào buổi đầu, động tác chào rồi xoay làm em mỏi cứng bắp chân, hơi lo nhưng cũng chợt hiểu ra một điều: trông đơn giản nhưng để tập được thì thật công fu, thấy rằng võ gần với mình hơn. Ngoài công fu mình nhận được đó là sự điềm đạm để cảm nhận mình, hoàn thiện mình hơn. Theo em, đây là giá tri nhân văn của võ học mà giới trẻ ngày nay rất cần để xa dần những hành động bộc phát, quá khích.
Cảm ơn thầy và các sư huynh trong lớp đã nhiệt tình chỉ bảo cho em. Chúc cho môn phái mình nói chung, võ đường mình nói riêng ngày một phát triển.Em sẽ cố gắng tập luyện hơn.
Nguyễn Khánh Toàn.
Logged

Ẩm giả lưu kỳ danh
Bí thư đảng đoàn Tứ Hải
Tiêu-diêu
Administrator
Hero Member
*****
Offline Offline

Giới tính: Nam
Bài viết: 1079


« Trả lời #7 vào lúc: Tháng Hai 15, 2011, 12:57:18 PM »

Tât niên !

Hơn một tháng học Vũ Gia – chính xác là gần 2 tháng cả chính thức lên lớp và không lên lớp : điều tôi có thể biết - ấy là : “ Tôi Tin “

Tôi Tin – tin cái cảm giác của tôi khi nghe lời 2 cựu sư huynh cũ ( anh Sơn và anh Hiệp ) – khi đến thăm quan lớp Vũ Gia 2 tháng trước !

Tôi Tin – tôi Tin điều mà cậu bạn tôi tin tưởng nhất của tôi ( học Karatea) nói trước đây : “ tớ thấy cậu thực sự nên học Vũ Gia , môn ấy không nhiều đòn , nhưng toàn tuyệt kĩ , và kén người tập “
Tôi Tin – cảm giác của tôi về môn phái – về lớp Vũ Gia tôi đang theo học - nơi ấy – tôi thấy điều tôi cần vì tôi thiếu :
Tôi đã từng Thiếu :
+) Tôi thiếu một sức khỏe toàn diện từ khi còn rât nhỏ - đó là kết quả của quá trình cưng nựng , chăm sóc đầy đủ và an toàn của cha mẹ tôi – tất nhiên - ở đây tôi biết ơn họ - nhưng vì thế mà tôi thiếu thốn hơn khá nhiều bạn đồng lứa về Thể Chất Thuần Túy !
+)Tôi thiếu sự mạnh mẽ của một cậu con trai – kể cũng phải – tôi đã và dường như vẫn – là một cậu ấm – dù không tìm hiểu rõ vấn đề nhưng nhiều khi Ba tôi vẫn trách tôi : “ Đồ Bạc Nhược “ – thực sự - đến giờ : tôi vẫn chưa chiến thắng được hoàn toàn Sự Bạc Nhược ấy !
+) Cha tôi dạy tôi biết Sợ từ khi còn nhỏ - tất nhiên - ấy phần nào là Tốt cho tôi – tôi vẫn cảm ơn vì điều đó – và tôi đã sợ nhiều thứ - đôi khi sợ cả sự mạnh mẽ của chính tôi – vì Sợ - mà quá khứ ( của hiện tại ) tôi đã tránh làm những điều dại dột nhưng cũng trả những cái giá không nhỏ về Học Vấn và Sự Nghiệp ! Thực ra – lỗi của Sợ hãi này là do chính tôi !
+) Tôi thấy thiếu – và tôi muốn biết :
tôi đã nhanh chóng tiêp cận với những lượng kiến thức nho nhỏ trên kệ sách mà ba tôi vun góp ngần ấy năm – và tôi đọc – dù còn rất nhỏ những gì không ai ở cái tuổi ấy muốn đọc ( đơn giản vì tôi bị “nhốt” trong nhà trừ thời gian đến trường )- VÀ tôi thấy Võ – những cuốn Võ của cái anh Đặc Công Trinh Sát ngày ấy năm nào sưu tập sau khi giải ngũ – Bình Định Gia : Hổ Long Xà Hầu vs những hình vẽ đen xẫm xấu xí , 108 thế chân truyền Bát Quái Chưởng – cuốn sách mà tôi biết ơn về những bài thể dục đầu tiên  , Karatea Công phá và Chiến đấu : cuốn sách mà giờ tôi vẫn giữ - …v…v…. tôi đã múa may quay cuồng dù chẳng hiểu cái gì là cội rễ của mỗi môn , múa chơi chơi trong bốn bức tường từ hồi hơn mười 1 chút , ….kết quả là không gì cả dù rất thích ….
Tôi không biết – và vô tình thấy : cổ học tinh hoa , Tam Thiên Tự …. Những cuốn sách kì cục nhất trên giá sách nhỏ ấy mà kiến thức thì : tôi chẳng thấy bao giờ thấy trong sách vở trên lớp … và tôi đọc – đọc chơi – tôi giờ vẫn rất biết ơn cuốn Tam Thiên Tự - cuốn sách đã đem tôi đến thế giới Hán – Nôm – Việt rộng lớn – cổ xưa và Bác Học ! Một con mọt sách bắt đầu nẩy nòi từ trứng ấy , tôi đọc không nhiều , ko hề nhiều hơn cái giá sách của baba , nhưng lớp 8 – tôi tìm thấy ông ấy trong 1 chuyến “ xổng TTTg “ ở Tràng Tiền ( HN ) – “ Đạo đức kinh – Lão Tử “ – cái tôi nằng nặc đòi Dì tôi mua cuốn đó như một Nhân Duyên– cũng như một cuộc chơi – Tôi đọc : nói thực – đến giờ tôi chưa đọc hết cuốn sách đó và không thuộc lòng quá 3 chương – nhưng ấy vậy mà – tôi “ Yêu “ cuốn sách đó lắm – dù ko hiểu gì nhiều – nhưng tôi thấy nó đúng đâu đó , ở đâu đó dù rất nhỏ nhặt …. Chuyện này cũng thế trôi qua !
Tôi thấy thiếu – và tôi xin đi học Võ – tôi theo cậu bạn tôi đi học Karatea ở Tăng Bạt Hổ năm vào 11 – nói thực sự là – tôi đã hiểu dần hơn sự Bạc Nhược của bản thân , thân thể tôi to lớn – béo núng nính – và xồ xề - tôi rất vất vả để theo kịp các bài tập như các bạn – thành quả sau hơn 4 tháng ấy là Tôi phải nghỉ học vì ôn thi đại học – nghỉ Karatea vs tấm đai Vàng và thân hình tuy Béo nhưng Săn và không xồ xề nữa – khá chắc so vs cân nặng thực tế lúc đó !
Thời gian cứ thế trôi cho đến khi tôi vào đại học , năm 1 rồi kì 1 năm 2 , những bế tắc riêng về năng lực Mỹ Thuật của bản thân ( tôi là 1 sv MT ) làm tôi tự ái , và muốn vươn lên , nhưng một kẻ mất gốc thì , bắt đầu lại từ đâu , tôi không biết ,tôi chỉ biết cố gắng … rồi cũng có lúc tôi chán việc ấy và tập trung vào Yêu Đương - ờ ! Thì lại Thất Tình ! Rất cảm ơn cuộc Tình Đơn Phương ấy – khi tôi muốn giải tỏa – tôi tìm đến Võ – vô tình – vs 1 võ đường Vịnh Xuân !
Mọi thứ vs tôi thay đổi từ ngày ấy – tôi tập luyện VX như một thú vui khó tách rời khi mà từ ngày ấy – tôi tập trung nghiên cứu Mỹ Thuật trở lại , nghĩ chuyện Yêu đương đơn giản hơn , và tôi thích Vẽ Nghiên Cứu về các dáng môn VX mà tôi theo học – tôi thích điều ấy !
Tôi nghỉ tập VX vs lí do rất đơn giản – khi tôi tìm thấy được danh sư về Mỹ thuật – tôi quyết định hy sinh thời gian cho học Vẽ - nhưng sự hy sinh ấy không phí – tôi đã học lại được rất nhiều về niềm đam mê chính của tôi – dù đến giờ vẫn thiếu nhiều lắm – trong thời gian ấy : tôi vẫn hằng ngày tập VX theo những gì tôi đã biêt và nhớ được ( biết ít và nhớ ko nhiều ).
Rồi tôi quen anh Hiệp qua Facebook … nói chuyện nhiều lần và ngày tôi biết đến Vũ Gia đã đến !

ấy là chặng đường tôi đến vs Vũ Gia – những điều tôi đã thiếu !

Và tôi có : sau gần 2 tháng bên Gia Đình Vũ Gia :

 Tôi có một gia đình thứ 2 – có CHA là thầy Trịnh Thắng – tôi xưng vậy vì Ba tôi cũng tầm tuổi thầy – có thêm các ANH – ấy là những Sư huynh rất nhiệt tình , khẳng khái , chân thành – rồi có thêm các Em - ấy là những sư đệ sư muội rất nhiều nhiệt huyết và đam mê – trong Gia Đình ấy – tôi được học và trao đổi nhiều mặt kiến thức (Võ ++ )cũng như chia sẻ tình cảm trong cuộc sống !

 Và Tôi được Hoàn Thiện bản thân :
+) lại nói về đọc sách và học võ : điều tôi cảm thấy thích vs kiến thức võ thuật Vũ Gia đầu tiên : ấy chính là Bài Chào – nơi ấy có Hình-Ý và có Khí – giờ thì những kiến thức trong sách vở kia – đã được chứng thực khi tôi hiểu được 1 phần của “Hệ Thống Động Tác “ ấy – Thả lỏng toàn thân – Vai đi theo Chân – bước chân trái sang ngang – Ý có dòng Thác – Nước chảy thân Trầm – Tay đi cùng Chân – Khép kín Tròn Khí – Lưng Thẳng Vai Tròn – Mắt nhìn phía trước- Ý nâng vật nặng xuyên suốt tay thu thân thu !---tất cả những điều ấy tưởng đơn giản mà không hề đơn giản – đến giờ - kĩ thuật Chiến đấu ấy vs tôi –tôi thấy vẫn cần hoàn thiện thêm nhiều nữa , để Dùng được !
+) tiếp đến vs bài Khí Công cơ bản 1 : thác đổ làm ý – Chú Cuốn Chiếu nhỏ làm hình – Trầm Thân lỏng cơ – thân xuôi theo nước – từ trên xuống dưới – động tiếp động – chuyển tiếp chuyển – Ý đi Hình đi – thuận nghịch tương xứng lên xuống ! Nơi đây – cái cảm giác của tôi rất lạ khi tôi thấy bài này có thể ứng dụng được rất nhiều lúc trong công việc thường ngày , trong lúc đứng lên , ngồi xuống , trong cả lúc mệt mỏi , đau cơ học…
+) học Võ mà không học Tấn – quyền nặng cũng như không – thực vậy – chỉ khi học Vũ Gia tôi mới thấy ý nghĩa thực sự của Tấn – bài Xoay Mã là Gốc của mọi quyền thuật Vũ Gia mà đến giờ tôi học được dù chưa nhiều – Xoay Mã : chân hợp 45 độ - trục eo hông tay hợp 45 độ - tổng lại hướng vai vs chân khớp 90 độ - con số của sự cân bằng tĩnh – vậy là trong chuyển động ấy – sự cân bằng tĩnh luôn được hình thành – tại đây : bài Xoay Mã làm tôi nhận thấy 2 điều :
1) đơn thuần là bài xoay mã : thực hiện được từng bậc nhận thức khác nhau mà độ khó càng tăng – vậy là có mối tương quan Hình Ý - đơn giản mà không đơn giản – Xoay Mã lại là Kĩ Thuật căn bản của mọi động tác – vậy so với các động tác cao cấp– xoay mã tuy khó mà lại là đơn giản hơn rất nhiều – cái khó sinh ra trong cái đơn giản và ngược lại !
2) Gần đây tôi thấy : Võ thuật – đôi khi đơn thuần là cuộc sống – là đạt được sự Cân Bằng Tĩnh trong Cái Động – là luân phiên liên tiếp mà hòa đồng – tôi nhận ra điều ấy trong bài xoay mã :
+) Xoay vùng Dũng Tuyền – Ý ở Nhượng Chân xoay – Ý đến vùng Cổ -Gót chân – Tĩnh tại đây thì cân bằng – Ý theo lên Đầu Gối – Eo – Lưng – Vai – dừng lại là người tĩnh – Cảm thấy Cân Bằng thì Vững – Vững 1 lần thì kĩ thuật ấy Đúng 1 lần – cứ suy nghĩ ấy mà tôi tự cảm giác được một chút về đúng sai –
+ ) thực trạng bản thân : xoay mã vs tôi hiện giờ chưa thực sự ổn tý nào khi khớp vào Ý trên – lúc làm được lúc không làm được – Tâm chưa ổn định khi thực hiện tập động tác – nghĩa là bản thân Tâm đã không Cân Bằng – Ý loạn -Thân làm sao Cân Bằng được - ấy là việc làm tôi băn khoăn – nhưng chắc luyện tập sẽ được dần 

+) Dù mới học – nhưng tôi đã được học một vài động tác thực chiến – và tôi Được – Được cái điều mà tôi mong ước bấy lâu – đó là Cách Chiến Thắng nỗi Sợ Hãi :

… đôi điều về học được : tôi được học Thoát Hết Thân và Ken làm sao cho phải , tôi thấy rất thích bài tập này – không phải chỉ vì điều ấy thực tế mà điều ấy chứng minh hoàn toàn Lí thuyết Căn Bản của bài Xoay Mã – trạng thái Nhất động toàn động – trạng thái thoát hết thân – cái Ý : Nhập Vào vô tình làm tôi nhớ đến Đạo Đức Kinh vs câu “ Hòa Kì Quang – Đồng Kì Trần “ , triết học Lão Tử bỗng sống lại trong tôi một lần nữa , thực sự những tháng năm đọc đi đọc lại vài chương kia : chỉ đến khi học Vũ Gia tôi mới có Nhân Duyên để thấm !
… rồi là chuyện – Cách Chiến Thắng Nỗi Sợ Hãi - ấy chính là Nhập Vào – là Đối Diện với nó – là Cân Bằng được trong Tâm – Ý và Nhập Thế -
Vũ Gia quả thực đã thấm đẫm nền triết học ưu việt của văn hóa Á Đông – phải chăng ấy là Lối Tắt dẫn cá nhân tôi vào bầu trời Triêt học !

Không – Tôi không muốn kết thúc câu chuyện của mình ở đây – và muốn kể lể nhiều hơn nữa – nhưng tôi dằn lòng mình mà dừng lại – hãy để hồi sau nhé –


Nhưng ! Tôi Tin – Tôi Tin Con Đường tôi đang đi , sẽ đi và đi mãi cùng Vũ Gia Thân Pháp  !
Logged

Ẩm giả lưu kỳ danh
Bí thư đảng đoàn Tứ Hải
Trang: [1]   Lên
  In  
 
Chuyển tới:  

Phát triển bởi tuhai.com.vn