Trang chủ arrow Tản mạn arrow CÔ GÁI THÁI CỦA ANH
CÔ GÁI THÁI CỦA ANH
02/12/2006

Image

Thế là Hà Thành đã choàng lên cái áo xám giản dị rồi em có biết không? Sáng hôm nay phở Thìn bán hàng chạy lắm, cái khói nghi ngút lại làm anh nhớ đến nồi Thắng Cố đang bùng lên nhiệt huyết của một tình yêu trẻ trai mà âm thầm cháy bỏng.

 

Em đẹp lắm! Anh đã hôn như say đắm lên bát rượu đầy, chuếnh choáng sóng sánh trong tiếng Khèn man điệu, nơi bàn tay búp măng em trắng ngần xác thịt, làm rồ dại những chàng trai Kinh dám bỏ hết những ham muốn thị thành, lặn lội đến nơi đây mà để thương để nhớ.

Anh yêu em! Nói cho cùng đừng phải dấu giếm, anh như chết mất rồi trong sóng mắt long lanh, như muốn ngấu nghiến thứ gì sau vạt áo em, những gì chẳng ngại ngần, những gì như thân hình em kiều diễm, trắng muốt ngọc ngà mà anh thú thực đã phải rụt tay lại, chẳng muốn làm vỡ đi cái tinh khôi của mười sáu trăng rằm!!!

Đêm Rẻo Cao lần này đau đáu trong mưa!!! Ánh mắt lo âu anh muốn cởi chiếc áo choàng để che chở cho dáng em mỏng mảnh, nhưng chàng trai nào đang mua rượu thế kia!? Sao em nỡ đong đầy như thế ??? Đầy hơn cả bát rượu mà anh đã chót phải lòng!!!

Hãy chỉ nghe tiếng sáo của anh em nhé, người con gái Thái có mái tóc hoa Ban! Đừng giận anh sao cứ nhìn vào ngực em như thế, lồng ngực đang tìm nơi dâng hiến, lồng ngực muốn hỏi rằng sao em lại e lệ, sao cứ khép nép quay đi!?...

…Em gùi một vùng cao vào chợ
Nướng bắp ngô trong chiếc khăn Piêu,
Đắp kinh kì muôn màu vạt váy…
Cho thơm lừng  cái nẻo gieo neo!...

Trái tim này chàng trai thị thành đã yêu em!!! Ơi cô gái Thái!!!...

Nguyễn Hạnh (Đêm Rẻo Cao 26-11-2006)


Tin liên quan

Các bài mới:

Các bài đã đăng:

 
< Trước   Tiếp >