Vào khoảng đời Tống, đời Nguyên có người Nam Phiên tên là A li Khất. Bất
cứ rượu chua, hay ngọt, hay lạt, tất cả mọi thứ mùi rượu bất chính, đem
cho vào cả một cái bình, trên lại úp một cái bình không, hai miệng giáp
nhau, bên sườn cái bình không ấy, khoét một cái lỗ, cắm cái ống tre vào
làm vòi, dưới lại để một cái hũ, cắm một đầu ống tre vào hũ, dùng vôi
với giấy chét cho thật kín. Sau rồi để cái bình có rượu lên bếp đun bằng
than, rượu trong bình sủi, bốc hơi lên bình không úp ở trên, hơi ấy
theo ống tre chảy xuống hũ. Cất như thế sắc rượu rất trắng, không khác
gì nước trong. Thứ rượu đặc, thì vị cay và ngọt, thứ lạt thì ngọt thôi,
trong ba phần thì được một phần rượu ngon. Có thể theo phép ấy cất các
thứ rượu khác. Cách nấu rượu này từ nước Tiêm La, đến đời Nguyên, rợ A
Li Khất mới truyền vào Trung Quốc.
Tin liên quan
Các bài mới:
Các bài đã đăng:
|