Sơ lược về tác giả:
Sinh năm 1952 - Từng là người lính, tính bông đùa, lòng sâu sắc. Có thơ đăng trên Tạp chí Tài Hoa Trẻ.
Lẻ
Vẫn thừa ra một vòng tay Em ngồi bên ấy, bên này lẻ đôi Vẫn thừa ra một làn môi Em ngồi bên ấy lẻ tôi bên này.
Hoa Tường Lan
Đến chơi nhà em gái Thấy một nhành Tường Lan Đoá hoa em để lại Gợi bao điều xốn xang.
Hoa tím màu em thích Như niềm vui dịu dàng Lòng hoa khum e ấp Mong manh bao nhụy vàng.
Bâng khuâng cành hoa nở Thoảng làn hương thầm thì Cánh nhẹ như cánh bướm Có bất thần bay đi?
Giữa mộng và đời thực Em như hoa Tường Lan Lạ lùng mà thân thiết Lá xanh mờ xương giăng.
Như bài thơ muốn viết Bỗng thành hoa trên bàn Xôn xao lòng tím biếc Hoa Tường Lan…Tường Lan…
Xa vời năm tháng
Suốt ngày nắng gắt Bỗng chiều gặp em Như mùa thu hiện Một niềm vui nhen.
Một con một mẹ Một nỗi niềm riêng Vẫn bao thơ bé Giữa đời chông chênh.
Nét buồn như cúc Nụ cười như hoa Ngắm em bỗng nhớ Những này Thu xa.
Long lanh mơ thực Trên gương mặt hiền Mong manh hư ảo Trong làn tóc quen.
Em như chợt hiện Từ hồi ức xưa Bâng khuâng kỷ niệm Một thời mộng mơ.
Nỗi buồn sâu lắng Niềm vui êm đềm Xa vời năm tháng Bỗng về trong em.
Nguyễn Bá Sơn ( Thu 2005)
Các bài mới:
Các bài đã đăng:
|