Trang chủ arrow Tản mạn arrow Chuyện Tê giác
Chuyện Tê giác
19/09/2017

Thánh Khâu ở Lỗ, Kỵ mới nói với Quí Tôn Tư muốn yên thiên hạ tất phải dùng đến Khâu. Vừa hay có người ở ấp Phi đến rập đầu thưa chuyện đào được con dê ở dưới đất rỗng, chẳng biết ý tứ ra làm sao. Tư quay ra hỏi đến Thánh Khâu, mới biết thú ở núi là Quy Võng Lạng, ở nước là Long Võng Tượng, ở đất gọi là Ly Phần Dương, liền cho người ra khảo ở đất Phi, quả đúng như vậy, mới ngửa lên giời mà than rằng: “Khâu là bậc bác văn, không sự gì là không biết vậy”.

Sau người xứ Phật Lăng đóng trại ở đất Việt, ăn quả của người Mễ mà nhường sáu động phía Nam, giằng co với người đất Bốc ở Gia Định, đang đêm thấy Nho, Phật, Thích, Gia khóc cười sau Bảy Núi, đoạn lại lắc đầu bay mất. Quân các doanh nghe chuyện, quay giáo nhổ trại rút về, từ đó mới gây dựng nền văn, bỏ hẳn việc chém giết. 

Người Mễ đi rồi, trong thành sinh ra giống đầu đỏ, ngày ngày ra đất Ba Vì hái cỏ Vô phong động dao, chế ra thuốc uống vào lắc lư múa hát suốt ngày, lại lấy lá cây nhuộm tóc thành ra xanh vàng, lấy hình thù quái dị ở xứ Phù Tang làm vui, xăm trổ đầy mình cả, thành ra thứ người hình dong hung hãn, gọi là nạn A Tu La.

Người A Tu La đua xe bốn ngựa, bắn súng điểu thương, tung tạc đạn, nhốn nháo cả ngoài thành, lính đuổi theo đến mấy ngày, chuyện buồn rầu vào tận trong cung, bấy giờ mới cho sửa đàn Xã Tắc, đường xá đào ngổn ngang cả.

Qua mấy ngày, lại thấy đào được vật lạ ngay trước cửa Nam Đồng Hương Hạng, chẳng ra ống, chẳng ra cần, trước sau hai sừng bốn chân, ai cũng cho là việc quái lạ. Vua bày lễ Thái Lao hỏi Thánh Khâu, lúc ấy đang ở Tề. Thánh Khâu đến nơi, bấy giờ mới đốt trầm lên nói: “Xưa người ấp Phi đào được Phần Dương, sau người Phật Lăng ăn quả người Mễ ra tận Gia Định, giằng co với người xứ Bốc đến hai mốt năm mới về, súng đạn vứt đầy trong đất, hóa thành quái thú cả. Vật đào được ở đàn Xã Tắc do một trong các thứ súng ấy hóa thành, bốn chân hai sừng, gọi là Tê Giác, vốn dùng để dập lửa, hễ mỗi khi có việc chém giết thì hóa ra mưa tắm mát, tướng sĩ ai nấy hả giận đều quay về cả. Sau người A Tu La còn ương ngạnh, bản tính thô lậu, chưa biết đến chuyện giáo hóa mới đem moi thứ ấy lên, chế ra ống phóng dồi đạn bắn nhau, gầy chuyện chém giết hằn học trong thiên hạ, gọi là súng A Ca vậy”.

Nhời vừa xong, trong thành mưa liền mấy ngày, phút chốc cầu vồng mọc ở trên nóc điện, thấy người A Tu La đứng đầy ngoài phố, thi nhau gội đầu tắm táp, phút chốc thánh thiện, khoanh tay đọc chuyện Mạnh Hoạch, thành ra giống hiền hậu cả.

Khuất Lão Động Chủ Nguyễn Hạnh  


Các bài mới:

Các bài đã đăng:

 
< Trước   Tiếp >