Tứ Hải giai huynh đệ
Tháng Ba 19, 2024, 03:48:59 PM *
Chào Khách. Bạn có thể đăng nhập hoặc đăng ký.
Hay bạn đã đăng ký nhưng quên mất email kích hoạt tài khoản?

Đăng nhập với Tên truy nhập, Mật khẩu và thời gian tự động thoát
Tin tức:
 
 Trang chủ Tứ Hải  Trang chủ diễn đàn   Trợ giúp Tìm kiếm Lịch Thành viên Đăng nhập Đăng ký  
Trang: [1] 2   Xuống
  In  
Tác giả Chủ đề: KHI TA Ở CHỈ LÀ NƠI ĐẤT Ở / KHI TA ĐI ĐẤT BỖNG HOÁ TÂM HỒN  (Đọc 20889 lần)
0 Thành viên và 2 Khách đang xem chủ đề.
vuonggia79
Hero Member
*****
Offline Offline

Giới tính: Nam
Bài viết: 709


muathuhanoi_2605
Email
« vào lúc: Tháng Chín 04, 2008, 09:28:29 AM »


Chào tất các bác bạn, các anh chị em mọi miền của tổ quốc và những người xa xứ!

  Tất cả trong chũng ta ai ít nhất thì cũng một lần còn nhiều thì vô kể phải xa nơi ở thân thuộc của mình vì nhiều lý do khác nhau. Trú ngụ qua đêm hay chỉ là nửa ngày có khi cả năm, cả tháng...nhưng khi rời xa nơi đó ai cũng luyến lưu có khi bồi hồi phải không? Tôi là một người như thế các bạn ạ. Bước chân tôi đi chưa được hết các tỉnh thành trên cả nước nhưng mỗi nơi tôi đi qua để lại cho tôi nhiều cảm xúc. Mỗi ngôi nhà, con đường và đặc biệt là tình cảm con người dành cho tôi.

  Hỡi các bạn! Hãy viết những cảm xúc của mình, những kỷ niệm mà mình đã có. Ở nơi xa nào đó người ta cũng đang nhớ và và biết đâu cũng đang viết về bạn.

Thân chào!
« Sửa lần cuối: Tháng Mười Một 06, 2008, 09:07:52 AM gửi bởi tuhaibajai » Logged

Đốt sống quý tộc
Newbie
*
Offline Offline

Giới tính: Nam
Bài viết: 3



Email
« Trả lời #1 vào lúc: Tháng Chín 19, 2008, 01:52:44 PM »

"Khi ta ở chỉ là nơi đất ở
Khi ta đi đất bỗng hóa tâm hồn"



Hình ảnh quê em (Các bà cô đang làm thịt lợn đãi cháu)

Có ai dám khẳng định rằng mình cảm được hai câu thơ trên khi chưa đi đủ xa? Đúng rồi, ít ai mà chưa từng đi xa trong suốt cuộc đời mình. Nhưng đi đủ xa, đủ lâu để có thể cảm nhận thật sâu sắc hai câu thơ trên thì không phải ai cũng từng trải nghiệm.

Tp HCM, thành phố mà khi bước chân ra đường bạn nên bịt kín mặt mũi chỉ chừa hai con mắt để bảo vệ mình khỏi khói bụi và nắng nóng. Thành phố mà khi chạy xe dưới trời mưa, bạn chỉ lo nơm nớp bị kẹt xe, ngập đường, chết máy. Thành phố mà khi lơ đễnh một chút khi đậu xe mua chè bưởi, bạn có thể bị mất xe như chơi. Và những lúc ấy, ta nghĩ gì? Ta càu nhàu vì mình gặp xui xẻo, càu nhàu vì mình bất cẩn.

Singapore, thành phố mà không có hoặc ít khi xảy ra những chuyện như trên. Mà nếu có lỡ bất cẩn bị móc ví giữa đám đông, ta nghĩ gì? À, ừ, Singapore không an toàn như mình nghĩ... À, ừ, không ngờ ở Singapore lại có thể xảy ra những chuyện như thế. Ta không hề nghĩ mình xui xẻo và bất cẩn.

Sao lại có thể có hai suy nghĩ khác nhau đến thế khi một chuyện tương tự xảy ra? Vì đây là hai môi trường khác nhau mà ở trong mỗi môi trường, chúng ta hình thành một cách suy nghĩ, một mong muốn khác nhau.

Nói lảm nhảm nãy giờ cũng chỉ để nói rằng Singapore - nơi ta đang sống - đúng là tốt hơn Tp HCM thật - nơi ta sinh ra và đã sống. Ít ra là tốt hơn về một số phương diện và theo ý kiến chủ quan của ta.

Tuy nhiên, bài viết này không phải để tranh luận Singapore hay Tp HCM tốt hơn. Bài viết này ta viết ra chỉ để cảm nhận lại câu thơ "khi ta đi đất bỗng hóa tâm hồn".

Singapore và gần 6 năm.... đủ xa và đủ lâu... Singapore và Tp HCM - lý trí và tình cảm. Lý trí giúp ta cảm nhận được Singapore tốt hơn Tp HCM như thế nào để học tập, để làm việc, để có thể hỗ trợ gia đình. Nhưng tình cảm luôn kéo ta quay về Tp HCM, nơi mà gia đình ta đang sống, đang ngày ngày mong nhớ ta. Lý trí đang thắng tình cảm, bởi thế ta mới sống ở Singapore đến tận bây giờ. Nhưng tình cảm thì không bao giờ bỏ cuộc, luôn tìm mọi cơ hội để làm nản lý trí. Những chuyến về thăm nhà ngắn ngủi những tưởng có thể làm thõa mãn tình cảm và mang lại cho lý trí sự bình yên. Không, tình cảm trỗi dậy mạnh mẽ hơn và lý trí lại một lần nữa phải đấu tranh kịch liệt hơn.  

Ồ, có thể vì gia đình ta ở Tp HCM, ta mới có mong mỏi quay về đến thế. Có thể vì những chuyến về thăm nhà quá ngắn ngủi mà ta thật sự được sống trong nhung lụa, trong tràn ngập thương yêu của ba mẹ, họ hàng, không phải lo toan, không phải đi làm, ta mới có mong mỏi quay về đến thế. Thử tưởng tượng một ngày nào đó, cả gia đình ta qua Singapore ở với ta và ta có tiền đủ để mang lại một cuộc sống đầy đủ ở Singapore, ta có còn mong mỏi quay về nữa không?

Ta vẫn muốn quay về... tại sao vậy... đơn giản vì Singapore không phải là Tp HCM. Ta không thể yêu Singapore như ta yêu Tp HCM. Ta không cảm thấy thuộc về Singapore. Nơi đây chỉ là một phương tiện giúp ta có một cuộc sống tốt hơn chứ không phải là "tâm hồn" của ta.

Anh bảo sẽ cùng ta về khi hai đứa về hưu, an hưởng tuổi già, nhàn vi. Lâu quá... nhưng ta vẫn hi vọng. Hẹn một ngày ta quay trở lại, mãi mãi, Tp và gia đình thương yêu...
« Sửa lần cuối: Tháng Mười Một 30, 2015, 10:04:06 PM gửi bởi tuhaibajai » Logged
uyennd72
Administrator
Hero Member
*****
Offline Offline

Giới tính: Nữ
Bài viết: 895


Email
« Trả lời #2 vào lúc: Tháng Mười Hai 27, 2008, 03:27:07 PM »

Chào tất các bác bạn, các anh chị em mọi miền của tổ quốc và những người xa xứ!

  Tất cả trong chũng ta ai ít nhất thì cũng một lần còn nhiều thì vô kể phải xa nơi ở thân thuộc của mình vì nhiều lý do khác nhau. Trú ngụ qua đêm hay chỉ là nửa ngày có khi cả năm, cả tháng...nhưng khi rời xa nơi đó ai cũng luyến lưu có khi bồi hồi phải không? Tôi là một người như thế các bạn ạ. Bước chân tôi đi chưa được hết các tỉnh thành trên cả nước nhưng mỗi nơi tôi đi qua để lại cho tôi nhiều cảm xúc. Mỗi ngôi nhà, con đường và đặc biệt là tình cảm con người dành cho tôi.

  Hỡi các bạn! Hãy viết những cảm xúc của mình, những kỷ niệm mà mình đã có. Ở nơi xa nào đó người ta cũng đang nhớ và và biết đâu cũng đang viết về bạn.

Thân chào!

Vương nói đúng, dù chỉ ở Hà Nội trong vài ngày của chuyến công tác, nhưng cái rét đầu đông và tình người Hà Nội, đã làm uyên lưu luyến không thể nào quên được.
uyên nhớ những đêm quan họ ,rẻo cao tứ hải quán;  nhớ dĩa bánh tro của chị Trung, nhớ tấm lòng của anh Hải; nhớ vợ chồng "ông xã béo" dù muộn nhưng vẫn tới để gặp uyên; nhớ lời trêu đùa của các bạn vespa Hà Nội với cô gái Đất mũi nhỏ nhắn. Và nhớ nhất là những ngày cùng Vương lang thang ngoài đường lo công việc, cùng khuatlao76 nói chuyện phiếm....
Và nhớ cả những người chỉ biết nhưng chẳng quen...
Đó là kỷ niệm phải không Vương?
Logged

          Thích mùa thu Hà Nội!
caigi
Newbie
*
Offline Offline

Bài viết: 47


Email
« Trả lời #3 vào lúc: Tháng Mười Hai 27, 2008, 03:41:59 PM »

"Tất cả trong chũng ta ai ít nhất thì cũng một lần còn nhiều thì vô kể phải xa nơi ở thân thuộc của mình vì nhiều lý do khác nhau. Trú ngụ qua đêm hay chỉ là nửa ngày có khi cả năm, cả tháng...nhưng khi rời xa nơi đó ai cũng luyến lưu có khi bồi hồi phải không? Tôi là một người như thế các bạn ạ. Bước chân tôi đi chưa được hết các tỉnh thành trên cả nước nhưng mỗi nơi tôi đi qua để lại cho tôi nhiều cảm xúc. Mỗi ngôi nhà, con đường và đặc biệt là tình cảm con người dành cho tôi."
Tôi cũng giống bạn nhưng chỉ khác một chút là đi đến đâu tôi cũng đều đánh dấu "để lại một chút trầm tích đệ tứ"
Cảm ơn bạn đã nhắc nhở
« Sửa lần cuối: Tháng Một 09, 2009, 06:13:32 PM gửi bởi caigi » Logged
uyennd72
Administrator
Hero Member
*****
Offline Offline

Giới tính: Nữ
Bài viết: 895


Email
« Trả lời #4 vào lúc: Tháng Một 12, 2009, 01:44:27 PM »

Hôm qua Cà mau nhiệt độ xuống chỉ còn 17 độ. Ở đây độ ẩm cao nên rất lạnh. (Cà Mau hiếm khi lạnh đến như vậy)
8:30 sáng, Uyennd72 phải đi công tác cách trung tâm TP. Cà Mau 40 cây số bằng xe mô tô. Rất lạnh.
Một mình rong ruổi trên đường, gió lạnh như quất vào da thịt, bỗng nhiên Uyên nhớ Hà Nội, và nhớ người chở Uyên đi loanh quanh Hà Nội. Chợt thấy cảm thương người ấy vô cùng, vì ngồi trước cầm lái chở Uyên đi, người ta đã chắn gió cho Uyên hết, nên chắc người ấy lạnh lắm. Nhưng lúc ấy Uyên lại quá vô tâm không để ý. Bây giờ lái xe 1 mình mới biết cảm thương người ta thì đã quá xa rồi.
« Sửa lần cuối: Tháng Một 12, 2009, 07:58:38 PM gửi bởi uyennd72 » Logged

          Thích mùa thu Hà Nội!
uyennd72
Administrator
Hero Member
*****
Offline Offline

Giới tính: Nữ
Bài viết: 895


Email
« Trả lời #5 vào lúc: Tháng Tám 21, 2010, 11:11:05 AM »

Sáng nay, Cà Mau trở gió, một chút "heo may" hiếm hoi về trong buổi sớm mai. Tiết trời se lạnh, ngồi một mình trong góc quán nhấm nháp tách cà phê nóng, lòng miên man nhớ về mùa thu những nơi mình đã đi qua.
Mùa thu Hà Nội, một chút gì đó nao nao trong lòng với con đường vắng ngập lá vàng rơi.
Tôi nhớ Vương bảo tôi: " Mùa thu Hà Nội có cái gì đó rất riêng, không tả được".
Anh Hoàng có lần so sánh: " Mùa thu Hà Nội giống mùa thu nước Nga, Uyên nhỉ."
Tôi bật cười: " Em không biết mùa thu nước Nga, vì em chưa đi Nga. Em chỉ thấy Hà Nội hơi giống mùa thu ở Pháp."
Mùa thu ở Pháp màu nắng và lá vàng cũng rắc đấy lối đi , Cũng cổ kính và một chút trầm buồn như Hà Nội. Lá vàng ngập đầy trên các lối đi trong vườn Luxembourg.
Đi thuyền dọc sông Seine, dòng sông cũng ngập lá vàng. Nhà thờ Notré Dame làm tôi nhớ Nhà thờ Đức Bà Sài Gòn.
Nhưng có lẽ buổi chiều thu lang thang một mình trên đồi Montmartre, người nghệ sĩ già ôm chiếc vĩ cầm chơi một cách say sưa làm tôi nhớ mãi. Ông nheo mắt cười: " Quel est ton nom?" (cháu tên gì?); " Je m''appelle Uyen" (Con tên Uyên)-tôi cười; "Où es tu?" (cháu ở đâu?) -ông hỏi; "Je sui du VietNam" (Con ở Việt Nam). Ông cười:"Tu ressembles à une poupée vietnamienne." ( cháu giống con búp bê việt nam) .Tôi cũng cười: "Merci" (cám ơn bác)
Tôi vội vã chạy theo đoàn người quay về, ông còn gọi với theo: "au revoir,  la belle fille, ma poupée vietnamiene." (tạm biệt, cô gái nhỏ xinh, búp bê Việt nam của tôi".
Tất cả thật ấm áp nhưng cũng thật buồn.
Cũng như buổi sáng mùa đông Hà Nội, có một người nắm chặt tay tôi trong lòng bàn tay lạnh giá, như chẳng muốn rời đi.
Cũng như đôi mắt người bạn nhìn tôi từ tạ, giữa cái nắng trưa Sài Gòn không một bóng cây.
Ôi kỹ niệm, thật đẹp, nhưng cũng mong manh như làn khói.
« Sửa lần cuối: Tháng Tám 23, 2010, 08:18:34 AM gửi bởi uyennd72 » Logged

          Thích mùa thu Hà Nội!
tuhaibajai
Administrator
Hero Member
*****
Offline Offline

Giới tính: Nam
Bài viết: 7840


tuhai@tuhai.com.vn tieuhuynh66
WWW Email
« Trả lời #6 vào lúc: Tháng Tám 21, 2010, 11:46:30 AM »

Sáng nay, Cà Mau trở gió, một chút "heo may" hiếm hoi về trong buổi sớm mai. Tiết trời se lạnh, ngồi một mình trong góc quán nhấm nháp tách cà phê nóng, lòng miên man nhớ về mùa thu những nơi mình đã đi qua.
Mùa thu Hà Nội, một chút gì đó nao nao trong lòng với con đường vắng ngập lá vàng rơi.
Tôi nhớ Vương bảo tôi: " Mùa thu Hà Nội có cái gì đó rất riêng, không tả được".
Anh Hoàng có lần so sánh: " Mùa thu Hà Nội giống mùa thu nước Nga, Uyên nhỉ."
Tôi bật cười: " Em không biết mùa thu nước Nga, vì em chưa đi Nga. Em chỉ thấy Hà Nội hơi giống mùa thu ở Pháp."
Mùa thu ở Pháp màu nắng và lá vàng cũng rắc đấy lối đi , Cũng cổ kính và một chút trầm buồn như Hà Nội. Lá vàng ngập đầy trên các lối đi trong vườn Luxembourg.
Đi thuyền dọc sông Seine, dòng sông cũng ngập lá vàng. Nhà thờ Notré Dame làm tôi nhớ Nhà thờ Đức Bà Sài Gòn.
Nhưng có lẽ buổi chiều thu lang thang một mình trên đồi Montmartre, người nghệ sĩ già ôm chiếc vĩ cầm chơi một cách say sưa làm tôi nhớ mãi. Ông nheo mắt cười: " Quel est ton nom?" (cháu tên gì?); " Je m''''appelle Uyen" (Con tên Uyên)-tôi cười; "Où es tu?" (cháu ở đâu?) -ông hỏi; "Je sui du VietNam" (Con ở Việt Nam). Ông cười:"Tu ressembles à une poupée vietnamienne." ( cháu giống con búp bê việt nam) .Tôi cũng cười: "Merci" (cám ơn bác)
Tôi vội vã chạy theo đoàn người quay về, ông còn gọi với theo: "au revoir,  la belle fille, ma poupé vietnamene." (tạm biệt, cô gái nhỏ xinh, búp bê Việt nam của tôi".
Tất cả thật ấm áp nhưng cũng thật buồn.
Cũng như buổi sáng mùa đông Hà Nội, có một người nắm chặt tay tôi trong lòng bàn tay lạnh giá, như chẳng muốn rời đi.
Cũng như đôi mắt người bạn nhìn tôi từ tạ, giữa cái nắng trưa Sài Gòn không một bóng cây.
Ôi kỹ niệm, thật đẹp, nhưng cũng mong manh như làn khói.


Trời ơi! bố Hoàng này sang Nga hồi nào mà không nói với tôi nhỉ?
Logged

Sơn bất tại cao hữu tiên tắc danh
Thủy bất tại thâm hữu long tắc linh
Khuatlao76
Khách
« Trả lời #7 vào lúc: Tháng Tám 21, 2010, 05:37:12 PM »


Trích dẫn
Trời ơi! bố Hoàng này sang Nga hồi nào mà không nói với tôi nhỉ?

Bố này sang cả Ba Lan gặp bác Tố Hữu nữa cơ, đài báo đưa đầy mà bác không biết à, thế mới là Hoàng.
Logged
Tiêu-diêu
Administrator
Hero Member
*****
Offline Offline

Giới tính: Nam
Bài viết: 1079


« Trả lời #8 vào lúc: Tháng Tám 27, 2010, 11:21:31 PM »

Vừa rời đảo Bali về, cảm xúc còn ngồn ngộn, nhân đọc mấy chữ của Khuất lão đột nhiên có thơ rằng:
Em ơi Bali chẳng tuyết tan
Bờ biển xanh cát trắng nắng tràn
Anh đi nghe sóng ầm ào vọng
Một đạo Hin-đu một điệu đàn..

PS: Trong thời gian ở đây, Đại hội Đảng bộ tỉnh Bali đã diễn ra hết sức thành công với việc bầu ra một BCH khóa mới đáp ứng được yêu cầu về công tác tổ chức nhậu nhẹt tại địa phương, nhất là khu vực bờ biển. Đây là một tín hiệu đáng mừng cho du khách quan tâm đến thiên đường du lịch của châu Á này.
Thân ái!

Logged

Ẩm giả lưu kỳ danh
Bí thư đảng đoàn Tứ Hải
Khuatlao76
Khách
« Trả lời #9 vào lúc: Tháng Tám 27, 2010, 11:45:09 PM »

Tối qua sang nước Sở, chát với Ngô Bảo Châu, nghe người kể cái thuyết bổ đề cơ bản (Le lemme fondamental pour les algèbres de Lie) ứng dụng trong việc đo lòng người một hồi lâu, rồi tiện thể tạt qua Cu Ba hoa lệ thăm thú lại, về cũng có tí đất làm thơ như sau:


Em ơi Quy Ba mùa mía qua,
Đường, Cà Phê, Thuốc Lá, Xì Gà.
Ê hề giữa boong ke, chiến hạm,
Thuốc súng hờn căm, cháy tiếng tì bà.....

TB: Chán thật, tiếng Tì Bà xưa thì giục người lên ngựa, còn tiếng Tì Bà nay (Các nước Chu Mĩ Na Tinh thì tạm gọi nà Ghì Tà) cũng đôi phen chao đảo vì cuộc chiến. Chỉ có:

Chén rượu rót ra còn nóng hổi,
Vân Trường đã chén hết con gà.
« Sửa lần cuối: Tháng Tám 27, 2010, 11:52:07 PM gửi bởi Khuatlao76 » Logged
uyennd72
Administrator
Hero Member
*****
Offline Offline

Giới tính: Nữ
Bài viết: 895


Email
« Trả lời #10 vào lúc: Tháng Tám 28, 2010, 10:37:05 AM »

Đã là "thiên đường" thì phải có Adam & Eva - đã có "Adam @Tiêu Diêu" , còn Eva Bali ở đâu?
Bãi biển & những thiếu nữ Bali không làm anh lạc mất giữa chốn "thiên đường hạ giới" đã là may lắm rồi.
không tràn đầy cảm xúc sao được, Không chừng bị các "thiếu nữ thổ dân Bali" bỏ "bùa yêu" mà chưa hay đó thôi.

"Mặt trời Nam Mỹ" & các vũ điệu trứ danh "tango", "lambada", "samba" làm người nóng đến sắp tan chảy, làm sao họ không chao đảo được.
Đâu có lâm ly kiểu "bồ đào mỹ tữu, dạ quang bôi" để giục người lên ngựa mà không hẹn ngày về. Grin Grin Grin
« Sửa lần cuối: Tháng Tám 28, 2010, 10:47:30 AM gửi bởi uyennd72 » Logged

          Thích mùa thu Hà Nội!
tuhaibajai
Administrator
Hero Member
*****
Offline Offline

Giới tính: Nam
Bài viết: 7840


tuhai@tuhai.com.vn tieuhuynh66
WWW Email
« Trả lời #11 vào lúc: Tháng Tám 28, 2010, 11:11:09 AM »

Vừa rời đảo Bali về, cảm xúc còn ngồn ngộn, nhân đọc mấy chữ của Khuất lão đột nhiên có thơ rằng:

Em ơi Bali chẳng tuyết tan
Bờ biển xanh cát trắng nắng tràn
Anh đi nghe sóng ầm ào vọng
Một đạo Hin-đu một điệu đàn..

PS: Trong thời gian ở đây, Đại hội Đảng bộ tỉnh Bali đã diễn ra hết sức thành công với việc bầu ra một BCH khóa mới đáp ứng được yêu cầu về công tác tổ chức nhậu nhẹt tại địa phương, nhất là khu vực bờ biển. Đây là một tín hiệu đáng mừng cho du khách quan tâm đến thiên đường du lịch của châu Á này.
Thân ái!

Quà của bác Tiêu-diêu tặng Tứ Hải đây


« Sửa lần cuối: Tháng Mười Một 30, 2015, 10:07:28 PM gửi bởi tuhaibajai » Logged

Sơn bất tại cao hữu tiên tắc danh
Thủy bất tại thâm hữu long tắc linh
Tiêu-diêu
Administrator
Hero Member
*****
Offline Offline

Giới tính: Nam
Bài viết: 1079


« Trả lời #12 vào lúc: Tháng Tám 28, 2010, 03:45:14 PM »

Đã là "thiên đường" thì phải có Adam & Eva - đã có "Adam @Tiêu Diêu" , còn Eva Bali ở đâu?
Bãi biển & những thiếu nữ Bali không làm anh lạc mất giữa chốn "thiên đường hạ giới" đã là may lắm rồi.
không tràn đầy cảm xúc sao được, Không chừng bị các "thiếu nữ thổ dân Bali" bỏ "bùa yêu" mà chưa hay đó thôi.

"Mặt trời Nam Mỹ" & các vũ điệu trứ danh "tango", "lambada", "samba" làm người nóng đến sắp tan chảy, làm sao họ không chao đảo được.
Đâu có lâm ly kiểu "bồ đào mỹ tữu, dạ quang bôi" để giục người lên ngựa mà không hẹn ngày về. Grin Grin Grin
Lại phải mượn nhạc của Ngô Thụy Miên để giãi bày
Bali có gì lạ đâu em
Khi anh về anh vẫn còn ngoan
Mùa thu hoa lá chen đầy quán
Em cứ nhòm anh qua cái chim (Cụ thể mời lên Tứ hải thưởng lãm, đây là cái gạt tàn thuốc lá đấy nhá)

Bali có gì lạ hơn em
Mai anh về anh tắm ao Sen
Anh về giữa mùa Vu lan trắng
Lại đắm trong rượu say ngất ngây....
Logged

Ẩm giả lưu kỳ danh
Bí thư đảng đoàn Tứ Hải
uyennd72
Administrator
Hero Member
*****
Offline Offline

Giới tính: Nữ
Bài viết: 895


Email
« Trả lời #13 vào lúc: Tháng Tám 31, 2010, 11:24:57 AM »

Lại phải mượn nhạc của Ngô Thụy Miên để giãi bày
Bali có gì lạ đâu em
Khi anh về anh vẫn còn ngoan
Mùa thu hoa lá chen đầy quán
Em cứ nhòm anh qua cái chim (Cụ thể mời lên Tứ hải thưởng lãm, đây là cái gạt tàn thuốc lá đấy nhá)

Bali có gì lạ hơn em
Mai anh về anh tắm ao Sen
Anh về giữa mùa Vu lan trắng
Lại đắm trong rượu say ngất ngây....

Bài này nguyên tác là thơ của Nguyên Sa: "PARI CÓ GÌ LẠ KHÔNG EM"
Anh @Tiêu Diêu lại làm em nhớ lại hồi lúc ở Sông Seine nữa rùi.

"Paris có gì lạ không em
Mai anh về giữa bến sông Seine
Anh về giữa một dòng sông trắng
Là áo sương mù hay áo em."

Và rồi thì lại thì thầm bài hát của Phạm Trọng Cầu:
" Em ra đi mùa thu
Mùa thu không trở lại...."
Logged

          Thích mùa thu Hà Nội!
uyennd72
Administrator
Hero Member
*****
Offline Offline

Giới tính: Nữ
Bài viết: 895


Email
« Trả lời #14 vào lúc: Tháng Mười Một 14, 2010, 09:23:34 PM »

Năm nay Cà Mau lạnh hơn mọi năm.
Có lẽ trời cũng chìu lòng người, những chiếc khăn quàng của hà Nội tặng trở thành món quá quí giá , hợp thời
chiếc khăn lụa vàng chị Chung gửi tặng phát huy được vẻ sang trọng, nhẹ nhàng đi cùng chiếc Jupe vàng mà tôi đi dự lễ cưới
Chiếc khăn len tím phủ bờ vai đi cùng với chiếc đầm xòe màu tím than, trông vừa lãng mạn vừa tha thướt.
Sáng nay, một mình với chiếc vespa lang thang dọc theo đại lộ 3/2, tôi giật mình sững lại; từng chùm hoa sữa trắng muốt nở khiêm nhường dọc theo hàng tràm úc đang khoe sắc vàng, nhưng trong cái khiêm nhường đó là một nét chấm phá làm tôi sững sờ.
Những kỹ niệm về Hà Nội ùa về trong tôi, một nỗi nhớ nao lòng.
Tôi nhớ người bạn  thường cực khổ với tôi mỗi khi tôi ra HN -Vương
Tôi nhớ người đàn ông với bộ râu dài, và đôi mắt sáng mà tôi xem như huynh trưởng- Anh Hải
Tôi nhớ người người bạn tài hoa, lắm tài & nhiều tật -khuatlao76
Tôi nhớ người anh trai với chiếc răng sún , nhưng rất duyên -anh vàng ươm.
Tôi nhớ một người mà hay nói là rất "đoan trang"- anh Hoàng
Tôi nhớ cả Ru_noong người mà tôi hay chọc, và cả anh Lộc
Mồi lần ra là mỗi lần thêm kỹ niệm
Tôi nhớ món bánh tro mà chị Chung cho tôi ăn
tôi nhớ "đêm quan họ" đầu tiên Vương đưa tôi đến, rồi lại "đêm rẻo cao"
Mùa đông năm nay đêm rẻo cao tôi không đi được, tôi chỉ có thể gửi chút lòng mình theo cánh chim ngàn về nơi xa ấy, nơi có những con người cho tôi cảm giác ấm áp và bình dị.
« Sửa lần cuối: Tháng Mười Một 16, 2010, 06:19:36 PM gửi bởi uyennd72 » Logged

          Thích mùa thu Hà Nội!
Trang: [1] 2   Lên
  In  
 
Chuyển tới:  

Phát triển bởi tuhai.com.vn