Tứ Hải giai huynh đệ

Văn hóa => Đêm Tứ Hải - Tu Hai by night => Tác giả chủ đề:: tuhaibajai trong Tháng Mười Hai 25, 2008, 06:57:54 AM



Tiêu đề: ĐÊM NOEL
Gửi bởi: tuhaibajai trong Tháng Mười Hai 25, 2008, 06:57:54 AM
(https://i.imgur.com/OXY4Vd3.jpg)

(https://i.imgur.com/SaTEj6v.jpg)

(https://i.imgur.com/BuFqAlp.jpg)

(https://i.imgur.com/G3pRjBJ.jpg)

(https://i.imgur.com/X2C7cnX.jpg)

(https://i.imgur.com/vygBn6s.jpg)

(https://i.imgur.com/Sk2iZXL.jpg)

(https://i.imgur.com/GSZVN2o.jpg)

(https://i.imgur.com/KLs3vYc.jpg)

(https://i.imgur.com/UzTyTry.jpg)



Tiêu đề: Re: ĐÊM NOEL
Gửi bởi: tuhaibajai trong Tháng Mười Hai 25, 2008, 07:54:52 AM
(https://i.imgur.com/9j7fICp.jpg)

(https://i.imgur.com/58EiSlV.jpg)

(https://i.imgur.com/SU8Ak5W.jpg)

(https://i.imgur.com/wjfBwI8.jpg)

(https://i.imgur.com/db08LTX.jpg)

(https://i.imgur.com/fZxs6GX.jpg)

(https://i.imgur.com/7WZ106x.jpg)

(https://i.imgur.com/0hViGGc.jpg)


Tiêu đề: Re: ĐÊM NOEL
Gửi bởi: tuandang trong Tháng Mười Hai 25, 2008, 02:52:06 PM
(https://i.imgur.com/OXFeZhG.jpg)

(https://i.imgur.com/TWd9VIc.jpg)

(https://i.imgur.com/PzNG7u0.jpg)

Cha cha, nhìn những hình ảnh ấm cúng quá anh H ơi !!!

Em không ngờ được đón Noel lần này quá nhẹ nhàng, liêu xiêu... sau những giây phút nhẹt thở của VN - TLan.

Noel rất lãng mạn bên cây ghi ta và hacmonika thì chưa bao giờ em hình dung nổi, và đặc biệt với tài sử dụng cùng lúc hai nhạc cụ của a Nam...

Lãng đãng, lãng đãng ngất trời...

Lần đón Noel này được nghe những bài hát từ chính nhạc sỹ là những người bạn của a Hải, cảm ơn anh !!! cảm ơn anh Nam, a Hạnh, a Tâm, a Lộc nhé !!!


Tiêu đề: Re: ĐÊM NOEL
Gửi bởi: Ông già tuyết trong Tháng Mười Hai 26, 2008, 08:59:47 AM
(https://i.imgur.com/4DIIL1r.jpg)

(https://i.imgur.com/Mq2IUiI.jpg)

Ông già Tuyết của Tứ Hải vụ này tranh thủ làm ăn được hơi ghê!


Tiêu đề: Re: ĐÊM NOEL
Gửi bởi: tuhaibajai trong Tháng Mười Hai 26, 2008, 10:04:23 AM
(https://i.imgur.com/4emkN6K.jpg)

(https://i.imgur.com/PyIPID9.jpg)

(https://s20.postimg.org/i41d8pxot/IMG_9982.jpg)

(https://s20.postimg.org/pim3ncu6l/IMG_9993.jpg)


Tiêu đề: Re: ĐÊM NOEL
Gửi bởi: ongxabeo trong Tháng Mười Hai 26, 2008, 10:47:33 AM
ĐÊM CHÚA GIÁNG SINH

(https://i.imgur.com/AtRAVsN.jpg)

Cánh cửa thành Bắc như vỡ tung bởi toán người Công Giáo, chiên dân áo đen hồ hởi diễu qua, đi đầu là một thầy pháp, rước thánh giá, đốt lò hương, đêm Thánh Đản uy nghi và tráng lệ...

Ngoài cửa Đông, tiếng Thần Công ùng oàng hoà nhịp vào tiếng chuông chùa cũng reo mừng cho những người bạn nhà thờ...

Từ cửa Nam, Cấm chỉ, Hàng Trống, giáo dân hân hoan đón mừng lúc Thiên Chúa Giê Duy ra đời trong tiếng phong cầm ngân nga:

“Con phụng thờ Đức Giê Duy hằng kính,
Mãi cho con tiếng nói yên bằng,
Giáo đường, Chùa cổ cùng dưới trời Nam tỏ,
Đêm này xin chia sẻ niềm vui chung....”

...Nam thanh nữ tú giờ chợt yên lặng, lúc này đây như tất thảy thế giới vạn lý đều nói tiếng hòa bình, không còn tiếng ầm ào của NHÓM THIÊN THẦN ĐEN hung hăng xé màn đêm đe dọa, tiếng phi mã vượt Luỹ Thầy vào Đàng Trong của nhóm Chính Chuối, Vàng Anh.v.v...., chỉ còn nơi đây tình anh em chan hòa nơi Tứ Hải, Bắc Nam một nhà...

Hà Thành trong hơi thở Da Tô hòa bình, yên kính, nóc nhà, đầu đao lạnh sương đêm, thoảng đâu đây tiếng môi hôn, thì thào lời nguyện cầu chân chúa, mặc cho khói ngải, hơi xì gà Lã Tống, tiếng rộn ràng của muôn dân đang say sưa trong bữa dạ yến, mặc nụ cười của các người Tuyết bằng gốm Bát Tràng bên vệ đường, của những ông Bụt Tuyết trên cỗ xe nghễu ngện đôi ngựa trắng Nước Hai Cao Bằng, thỉnh thoảng lại hí lên khi thấy ánh nến phát ra từ những cây thông trang trí mà đám dân buôn sơn cước mang về mấy tháng trước tận trên miền ngược...

Cửa Tây giờ Tý, mụ đàn bà bán lạc rang ngáp dài ngồi co ro trong xó tối đếm tiền một đêm thu hoạch, ông lão đánh cá rán vàng một đĩa rô háo hức gọi thằng cháu vào dọn mâm, đôi nam nữ khinh niên dịu dàng cắt bánh, ấp tay nguyện cầu...

Chỉ có em thầm khóc, trên tay xoè dần những que diêm Cầu Đuống cháy nhanh, soi nâu cánh cửa gỗ im lìm, bên trong là những vòng Mân Côi kết thành giấc mơ đẹp nhất, trong giấc mơ đó là tiếng nói của Cha, vòng tay của mẹ, tiếng cười đùa của những đứa bé đang chờ vào bàn tiệc, ánh nến lung linh soi rõ những đĩa thức ăn trong Đêm Giáng sinh vui vẻ, nào gà, nào những chiếc kẹo bột trắng phau nằm gọn trong chiếc hài cô Tấm mà Ông Bụt Tuyết nhẹ nhàng đặt sau ngọc chẩm, những khi ru hài đồng vào giấc ngủ Cơ Đốc êm đềm....:

......Này hỡi cậu bé con,
Ngày Thánh Đản thiêng liêng,
Sao mi trên nước mắt?

Ôi ông Bụt người Tuyết,
Áo đỏ màu Mân Côi,
Ông lão nở nụ cười,
Trên Thông phong ấm khói....

Này tại sao con khóc?
Cô Tấm ở đâu rồi,
Để hộp diêm dần vơi!
Đốt đi bao ước nguyện!

Thưa ông con là Thiện,
Thằng cu ở xóm chài,
Mất con cá vàng rồi!
Và trôi ba điều ước!

Xảy nhiều mùa đông trước,
Cha mẹ đến Cô Nhi,
Bỏ con lúc cô kỳ,
Thế phải ra hè phố!

Đêm Giáng sinh trăm họ,
Ai cũng có niêm vui,
Con chỉ có diêm này,
Đốt đi tan giá rét!....

Trời ơi sao ác nghiệt!?
Để con trẻ bơ vơ,
Ôi cu bé thôi mà!
Thôi theo ta nín khóc!.....

Giờ ngồi lên đằng trước!
Ta dậy lái XE ONG!
Quà Thánh Đản cho con,
Cỗ Vespa chói đỏ!

Từ giờ của con đó!
Vespa những chuyến đi!
Ọp lai chốn lạ kỳ!
Theo ta thành sứ giả!

Thôi nào đi kẻo muộn...
Ạc ma, ping, Tăng đa...

Một làn khói xanh theo cỗ tuần lộc xuyên đêm, Khuatlao76 bỗng tỉnh giấc!


Tiêu đề: Re: ĐÊM NOEL
Gửi bởi: hanoidepnhat trong Tháng Mười Hai 26, 2008, 11:00:56 AM


Đêm Giáng sinh vượt qua hàng đoàn người chen lấn em có qua thăm Tứ Hải. Vui lắm nhưng khi phát quà thì con em không được quà vì các ông bố bà mẹ nhảy vào cướp quà ghê quá! Nghĩ mà thương ông Già Tuyết (Rất vui tính) suýt bẹp, râu tơi tả trong lúc cố chống lại những  bàn tay thò vào! , may mà sau dẫn con em ra ngoài chụp hình xe Jeep nó mới chịu yên! Thiết nghĩ trẻ con ai cũng muốn quà, nhưng quà nên là tự nhiên mà được hưởng, lộc đến đâu hưởng đến đấy, việc gì tranh đua cho mệt!


Tiêu đề: Re: ĐÊM NOEL
Gửi bởi: Hoa rơi cửa Phật trong Tháng Mười Hai 26, 2008, 11:03:36 AM
Đêm Giáng sinh vượt qua hàng đoàn người chen lấn em có qua thăm Tứ Hải. Vui lắm nhưng khi phát quà thì con em không được quà vì các ông bố bà mẹ nhảy vào cướp quà ghê quá! Nghĩ mà thương ông Già Tuyết (Rất vui tính) suýt bẹp, râu tơi tả trong lúc cố chống lại những  bàn tay thò vào! , may mà sau dẫn con em ra ngoài chụp hình xe Jeep nó mới chịu yên! Thiết nghĩ trẻ con ai cũng muốn quà, nhưng quà nên là tự nhiên mà được hưởng, lộc đến đâu hưởng đến đấy, việc gì tranh đua cho mệt!

(https://i.imgur.com/db08LTX.jpg)

Ừ THẾ NÀY THÌ TRÔNG CHÁN THẬT!


Tiêu đề: Re: ĐÊM NOEL
Gửi bởi: Hoa hậu Vespa trong Tháng Mười Hai 26, 2008, 11:08:23 AM
(Post hộ bác khuatlao76)

ĐÊM CHÚA GIÁNG SINH

Cánh cửa thành Bắc như vỡ tung bởi toán người Công Giáo, chiên dân áo đen hồ hởi diễu qua, đi đầu là một thầy pháp, rước thánh giá, đốt lò hương, đêm Thánh Đản uy nghi và tráng lệ.....

Ngoài cửa Đông, tiếng Thần Công ùng oàng hoà nhịp vào tiếng chuông chùa cũng reo mừng cho những người bạn nhà thờ....

Từ cửa Nam, Cấm chỉ, Hàng Trống, giáo dân hân hoan đón mừng lúc Thiên Chúa Giê Duy ra đời trong tiếng phong cầm ngân nga:

“Con phụng thờ Đức Giê Duy hằng kính,
Mãi cho con tiếng nói yên bằng,
Giáo đường, Chùa cổ cùng dưới trời Nam tỏ,
Đêm này xin chia sẻ niềm vui chung.....”

...Nam thanh nữ tú giờ chợt yên lặng, lúc này đây như tất thảy thế giới vạn lý đều nói tiếng hòa bình, không còn tiếng ầm ào của NHÓM THIÊN THẦN ĐEN hung hăng xé màn đêm đe dọa, tiếng phi mã vượt Luỹ Thầy vào Đàng Trong của nhóm Chính Chuối, Vàng Anh.v.v...., chỉ còn nơi đây tình anh em chan hòa nơi Tứ Hải, Bắc Nam một nhà..............

Hà Thành trong hơi thở Da Tô hòa bình, yên kính, nóc nhà, đầu đao lạnh sương đêm, thoảng đâu đây tiếng môi hôn, thì thào lời nguyện cầu chân chúa, mặc cho khói ngải, hơi xì gà Lã Tống, tiếng rộn ràng của muôn dân đang say sưa trong bữa dạ yến, mặc nụ cười của các người Tuyết bằng gốm Bát Tràng bên vệ đường, của những ông Bụt Tuyết trên cỗ xe nghễu ngện đôi ngựa trắng Nước Hai Cao Bằng, thỉnh thoảng lại hí lên khi thấy ánh nến phát ra từ những cây thông trang trí mà đám dân buôn sơn cước mang về mấy tháng trước tận trên miền ngược......

Cửa Tây giờ Tý, mụ đàn bà bán lạc rang ngáp dài ngồi co ro trong xó tối đếm tiền một đêm thu hoạch, ông lão đánh cá rán vàng một đĩa rô háo hức gọi thằng cháu vào dọn mâm, đôi nam nữ khinh niên dịu dàng cắt bánh, ấp tay nguyện cầu......

Chỉ có em thầm khóc, trên tay xoè dần những que diêm Cầu Đuống cháy nhanh, soi nâu cánh cửa gỗ im lìm, bên trong là những vòng Mân Côi kết thành giấc mơ đẹp nhất, trong giấc mơ đó là tiếng nói của Cha, vòng tay của mẹ, tiếng cười đùa của những đứa bé đang chờ vào bàn tiệc, ánh nến lung linh soi rõ những đĩa thức ăn trong Đêm Giáng sinh vui vẻ, nào gà, nào những chiếc kẹo bột trắng phau nằm gọn trong chiếc hài cô Tấm mà Ông Bụt Tuyết nhẹ nhàng đặt sau ngọc chẩm, những khi ru hài đồng vào giấc ngủ Cơ Đốc êm đềm....:

......Này hỡi cậu bé con,
Ngày Thánh Đản thiêng liêng,
Sao mi trên nước mắt?

Ôi ông Bụt người Tuyết,
Áo đỏ màu Mân Côi,
Ông lão nở nụ cười,
Trên Thông phong ấm khói....

Này tại sao con khóc?
Cô Tấm ở đâu rồi,
Để hộp diêm dần vơi!
Đốt đi bao ước nguyện!

Thưa ông con là Thiện,
Thằng cu ở xóm chài,
Mất con cá vàng rồi!
Và trôi ba điều ước!

Xảy nhiều mùa đông trước,
Cha mẹ đến Cô Nhi,
Bỏ con lúc cô kỳ,
Thế phải ra hè phố!

Đêm Giáng sinh trăm họ,
Ai cũng có niêm vui,
Con chỉ có diêm này,
Đốt đi tan giá rét!....

Trời ơi sao ác nghiệt!?
Để con trẻ bơ vơ,
Ôi cu bé thôi mà!
Thôi theo ta nín khóc!.....

Giờ ngồi lên đằng trước!
Ta dậy lái XE ONG!
Quà Thánh Đản cho con,
Cỗ Vespa chói đỏ!

Từ giờ của con đó!
Vespa những chuyến đi!
Ọp lai chốn lạ kỳ!
Theo ta thành sứ giả!

Thôi thôi nào đi kẻo muộn......
Ạc ma, ping, Tăng đa........

Một làn khói xanh theo cỗ tuần lộc xuyên đêm, Khuatlao76 bỗng tỉnh giấc!.............

A chào Ongxabeo, bài này lấy từ đây này!:

http://www.vespafriends.com/forum/showthread.php?t=1953&page=2

http://www10.ttvnol.com/forum/vespa/1103476/trang-6.ttvn



Tiêu đề: Re: ĐÊM NOEL
Gửi bởi: tuhaibajai trong Tháng Mười Hai 26, 2008, 11:47:07 AM
Noel những năm trước

(https://i.imgur.com/vqbZbyA.jpg)

(https://i.imgur.com/5cpmHiR.jpg)

(https://i.imgur.com/qrEwCMJ.jpg)

(https://i.imgur.com/Fc47YBo.jpg)

(https://i.imgur.com/is1DBc4.jpg)

(https://i.imgur.com/SYbNYEi.jpg)

(https://i.imgur.com/ktP4FnU.jpg)

(https://i.imgur.com/MNaoHkL.jpg)

(https://i.imgur.com/5W6GueN.jpg)

(https://i.imgur.com/Z8a2vby.jpg)

(https://i.imgur.com/GHpW9oN.jpg)

(https://i.imgur.com/MNaoHkL.jpg)

(https://i.imgur.com/GFhfNjz.jpg)


Tiêu đề: Re: ĐÊM NOEL
Gửi bởi: tuhaibajai trong Tháng Mười Hai 26, 2008, 12:03:00 PM

Đêm Giáng sinh vượt qua hàng đoàn người chen lấn em có qua thăm Tứ Hải. Vui lắm nhưng khi phát quà thì con em không được quà vì các ông bố bà mẹ nhảy vào cướp quà ghê quá! Nghĩ mà thương ông Già Tuyết (Rất vui tính) suýt bẹp, râu tơi tả trong lúc cố chống lại những  bàn tay thò vào! , may mà sau dẫn con em ra ngoài chụp hình xe Jeep nó mới chịu yên! Thiết nghĩ trẻ con ai cũng muốn quà, nhưng quà nên là tự nhiên mà được hưởng, lộc đến đâu hưởng đến đấy, việc gì tranh đua cho mệt!

Đáng tiếc quá, lần sau sẽ rút kinh nghiệm để không sót cháu nào.


Tiêu đề: Re: ĐÊM NOEL
Gửi bởi: Xin lỗi em chỉ là con đĩ trong Tháng Mười Hai 26, 2008, 04:09:33 PM
Câu chuyện của Khuatlao76 nhắc chúng ta nhớ đến số phận của CÔ BÉ BÁN DIÊM của đại văn hào Andexen, chúng ta cùng đọc nhé:

(https://cdn.eva.vn//upload/3-2016/images/2016-09-24/truyen-co-tich-co-be-ban-diem-t---i-xu---ng-1474705254-width263height192.jpg)

Đêm giáng sinh năm ấy trời thật lạnh. Đã mấy ngày liền tuyết rơi liên miên, như hối hả điểm trang cho thành phố vẻ thánh khiết để đón mừng ngày kỷ niệm Chúa Cứu Thế ra đời.

Em bé tay ôm bao giấy đầy những hộp diêm, vừa đi vừa cất giọng rao mời. Lạnh thế mà bé phải lê đôi chân trần trên hè phố. Đôi dép cũ rích của bé sáng nay bị lũ nhóc ngoài phố nghịch ngợm dấu đi mất. Trời lạnh như cắt. Hai bàn chân của bé sưng tím cả lên. Bé cố lê từng bước sát dưới mái hiên cho đỡ lạnh, thỉnh thoảng đôi mắt ngây thơ ngước nhìn đám đông hờ hững qua lại, nửa van xin, nửa ngại ngùng. Không hiểu sao bé chỉ bán có một xu một hộp diêm như mọi ngày mà đêm nay không ai thèm hỏi đến.

Càng về đêm, trời càng lạnh. Tuyết vẫn cứ rơi đều trên hè phố. Bé bán diêm thấy người mệt lả. Đôi bàn chân bây giờ tê cứng, không còn chút cảm giác. Bé thèm được về nhà nằm cuộn mình trên chiếc giường tồi tàn trong góc để ngủ một giấc cho quên đói, quên lạnh. Nhưng nghĩ đến những lời đay nghiến, những lằn roi vun vút của người mẹ ghẻ, bé rùng mình hối hả bước mau. Được một lát, bé bắt đầu dán mắt vào những ngôi nhà hai bên đường. Nhà nào cũng vui vẻ, ấm cúng và trang hoàng rực rỡ. Chỗ thì đèn màu nhấp nháy, chỗ có cây giáng sinh với những quà bánh đầy mầu. Có nhà dọn lên bàn gà tây, rượu, bánh trái trông thật ngon lành. Bất giác bé nuốt nước miếng, mắt hoa lên, tay chân run bần bật, bé thấy mình lạnh và đói hơn bao giờ hết. Đưa tay lên ôm mặt, bé thất thểu bước đi trong tiếng nhạc giáng sinh văng vẳng khắp nơi và mọi người thản nhiên, vui vẻ, sung sướng mừng Chúa ra đời...

Càng về khuya, tuyết càng rơi nhiều. Bóng tối, cơn lạnh lẫn cơn đói như phủ lên, như quấn vào hình hài nhỏ bé ốm yếu. Bé vào núp bên vỉa hè giữa hai dẫy nhà cao để tránh cơn gió quái ác và tìm chút hơi ấm trong đêm. Ngồi nghỉ một lát, chợt nhớ ra bao diêm, bé lấy ra một cây, quẹt lên để sưởi cho mấy ngón tay bớt cóng. Cây diêm cháy bùng lên thật sáng, thật ấm, nhưng chỉ một lát thì tắt mất, làm bé càng bực mình hơn trước. Bé thử quẹt lên một cây diêm thứ hai. Khi cây diêm cháy bùng lên, bé thấy trước mặt mình một bàn đầy thức ăn, những món đặc biệt của ngày lễ giáng sinh. Bé mừng quá, đưa tay ra chụp lấy thì ngay lúc ấy cây diêm tắt, để lại bé trong bóng tối dầy đặc, với cái lạnh bây giờ càng khủng khiếp hơn. Bé sợ quá, sợ lạnh, sợ tối, vội vàng lấy bao giấy đổ diêm ra hết, rồi cứ quẹt lên từng cây một, hết cây này đến cây khác. Trong ánh sáng của mỗi cây diêm bé thấy mình được về nhà, được gặp lại người mẹ thân yêu. Mẹ âu yếm bế bé đến gần bên lò sưởi, mặc cho bé chiếc áo choàng dài thật ấm, thật đẹp, xong nhẹ nhàng đút cho bé từng miếng bánh ngon. Mẹ trìu mến ôm bé vào lòng, vuốt ve, hỏi han đủ chuyện. Mồi lần que diêm tắt, hình ảnh người mẹ thân yêu tan biến, bé hoảng sợ, vội vàng quẹt lên một que khác, mẹ lại hiện ra. Cứ như thế, tay bé cứ say sưa quẹt hết mớ diêm này đến mớ diêm khác. Rồi như người điên, bé lấy que diêm châm vào cả hộp diêm. Khi ánh lửa bùng lên, bé thấy mẹ cúi xuống bế bé lên, mang bé bay bổng về nơi đầy tiếng hát, đầy những người thân yêu, bé không còn thấy lạnh, thấy đói gì nữa.

Sáng hôm sau, những người trong phố tìm thấy em bé đáng thương nằm chết bên cạnh đống diêm vãi tung tóe trong ngõ hẻm.


Tiêu đề: Re: ĐÊM NOEL
Gửi bởi: tuhaibajai trong Tháng Mười Hai 27, 2008, 12:35:13 PM
Noel 2007

(https://i.imgur.com/VzBSuF6.jpg)

(https://i.imgur.com/dxAsLWq.jpg)

(https://i.imgur.com/NZPL3m4.jpg)

(https://i.imgur.com/EbwAE7w.jpg)


Tiêu đề: Re: ĐÊM NOEL
Gửi bởi: Khuatlao76 trong Tháng Mười Hai 27, 2008, 06:41:14 PM
Thế là Đêm Noel giờ đã là một hoạt động thường niên tại Tứ Hải Quán! Năm nào hình như cứ đến gần Lễ Giáng Sinh là tôi lại thấy một không khí bận rộn của hai vợ chồng bác Hải. Trước đó hai tuần, trong bữa rượu nào chủ đề Noel cũng có mặt trên bàn. Bác Hải nói món ăn, các cuộc nhậu nhẹt là chuyện của người lớn, trẻ con không uống được rượu nên thật là thiệt thòi, thế nên những dịp như thế này chính là ngày mang lại niềm vui cho những người bạn nhỏ! Nhớ nhất hôm vừa rồi, thấy chị Chung vợ anh Hải khệ nệ bưng hàng túi quà chất đầy cả chiếc xe Jeep làm Khuatlao76 cứ phải ngồi nép vào bên cạnh. Những món quà đó sẽ hoá thân thành mơ ước tuổi thơ về hình ảnh ông già Tuyết hiền lành vui tính.

Năm nay ông già Tuyết bị tắc đường gần chết, các ngả đường ngày Thánh Đản cộng thêm chiến thắng của đội tuyển Việt tại chảo lửa Bangkok càng náo nhiệt. Khói xe còi xe tùm lum, kẻ hò người hét huyên thuyên đủ thứ chuyện, chuyện gia đình, chuyện cơ quan, chuyện yêu đương tuần Lễ Thánh, chuyện khuyến mại, chuyện tiền thưởng Tết Tây, chuyện người lớn tranh cướp vài nghìn.....

Còn trong Đêm Noel, ngoài chuyện vui của các phụ huynh, còn có chuyện niềm vui con trẻ..........

(https://i.imgur.com/rOVGZ1w.jpg)

(https://i.imgur.com/ewnNmcn.jpg)


Tiêu đề: Re: ĐÊM NOEL
Gửi bởi: Cổ Trại Giao Lang trong Tháng Mười Hai 27, 2008, 06:49:10 PM
(https://i.imgur.com/db08LTX.jpg)

Đúng là Tứ Hải Quán tổ chức ntn thì quả là thật vui cho các bé rồi, tôi thấy thật là chu đáo khi thấy năm nào cũng có ông già Tuyết phát quà cho từng bàn.

Năm nay không khí huyên náo hơn, thấy cả các bà các bố vào giật quà như ở hội Cướp pháo, những nụ cười hỉ hả lắm. Tôi nhớ nhất hình ảnh thật vui của một cậu bé tay giơ cao những hai gói quà!

May mà hôm đó trẻ con chỉ có chừng ấy, chứ mà có bàn sau tiếp tục đến mà có thêm các cháu thì đúng là cháy quà!


Tiêu đề: Re: ĐÊM NOEL
Gửi bởi: Khuatlao76 trong Tháng Mười Hai 28, 2008, 10:17:55 AM

Câu chuyện của Khuatlao76 nhắc chúng ta nhớ đến số phận của CÔ BÉ BÁN DIÊM của đại văn hào Andexen, chúng ta cùng đọc nhé:

Đêm giáng sinh năm ấy trời thật lạnh. Đã mấy ngày liền tuyết rơi liên miên, như hối hả điểm trang cho thành phố vẻ thánh khiết để đón mừng ngày kỷ niệm Chúa Cứu Thế ra đời.

Em bé tay ôm bao giấy đầy những hộp diêm, vừa đi vừa cất giọng rao mời. Lạnh thế mà bé phải lê đôi chân trần trên hè phố. Đôi dép cũ rích của bé sáng nay bị lũ nhóc ngoài phố nghịch ngợm dấu đi mất. Trời lạnh như cắt. Hai bàn chân của bé sưng tím cả lên. Bé cố lê từng bước sát dưới mái hiên cho đỡ lạnh, thỉnh thoảng đôi mắt ngây thơ ngước nhìn đám đông hờ hững qua lại, nửa van xin, nửa ngại ngùng. Không hiểu sao bé chỉ bán có một xu một hộp diêm như mọi ngày mà đêm nay không ai thèm hỏi đến.

Càng về đêm, trời càng lạnh. Tuyết vẫn cứ rơi đều trên hè phố. Bé bán diêm thấy người mệt lả. Đôi bàn chân bây giờ tê cứng, không còn chút cảm giác. Bé thèm được về nhà nằm cuộn mình trên chiếc giường tồi tàn trong góc để ngủ một giấc cho quên đói, quên lạnh. Nhưng nghĩ đến những lời đay nghiến, những lằn roi vun vút của người mẹ ghẻ, bé rùng mình hối hả bước mau. Được một lát, bé bắt đầu dán mắt vào những ngôi nhà hai bên đường. Nhà nào cũng vui vẻ, ấm cúng và trang hoàng rực rỡ. Chỗ thì đèn màu nhấp nháy, chỗ có cây giáng sinh với những quà bánh đầy mầu. Có nhà dọn lên bàn gà tây, rượu, bánh trái trông thật ngon lành. Bất giác bé nuốt nước miếng, mắt hoa lên, tay chân run bần bật, bé thấy mình lạnh và đói hơn bao giờ hết. Đưa tay lên ôm mặt, bé thất thểu bước đi trong tiếng nhạc giáng sinh văng vẳng khắp nơi và mọi người thản nhiên, vui vẻ, sung sướng mừng Chúa ra đời...

Càng về khuya, tuyết càng rơi nhiều. Bóng tối, cơn lạnh lẫn cơn đói như phủ lên, như quấn vào hình hài nhỏ bé ốm yếu. Bé vào núp bên vỉa hè giữa hai dẫy nhà cao để tránh cơn gió quái ác và tìm chút hơi ấm trong đêm. Ngồi nghỉ một lát, chợt nhớ ra bao diêm, bé lấy ra một cây, quẹt lên để sưởi cho mấy ngón tay bớt cóng. Cây diêm cháy bùng lên thật sáng, thật ấm, nhưng chỉ một lát thì tắt mất, làm bé càng bực mình hơn trước. Bé thử quẹt lên một cây diêm thứ hai. Khi cây diêm cháy bùng lên, bé thấy trước mặt mình một bàn đầy thức ăn, những món đặc biệt của ngày lễ giáng sinh. Bé mừng quá, đưa tay ra chụp lấy thì ngay lúc ấy cây diêm tắt, để lại bé trong bóng tối dầy đặc, với cái lạnh bây giờ càng khủng khiếp hơn. Bé sợ quá, sợ lạnh, sợ tối, vội vàng lấy bao giấy đổ diêm ra hết, rồi cứ quẹt lên từng cây một, hết cây này đến cây khác. Trong ánh sáng của mỗi cây diêm bé thấy mình được về nhà, được gặp lại người mẹ thân yêu. Mẹ âu yếm bế bé đến gần bên lò sưởi, mặc cho bé chiếc áo choàng dài thật ấm, thật đẹp, xong nhẹ nhàng đút cho bé từng miếng bánh ngon. Mẹ trìu mến ôm bé vào lòng, vuốt ve, hỏi han đủ chuyện. Mồi lần que diêm tắt, hình ảnh người mẹ thân yêu tan biến, bé hoảng sợ, vội vàng quẹt lên một que khác, mẹ lại hiện ra. Cứ như thế, tay bé cứ say sưa quẹt hết mớ diêm này đến mớ diêm khác. Rồi như người điên, bé lấy que diêm châm vào cả hộp diêm. Khi ánh lửa bùng lên, bé thấy mẹ cúi xuống bế bé lên, mang bé bay bổng về nơi đầy tiếng hát, đầy những người thân yêu, bé không còn thấy lạnh, thấy đói gì nữa.

Sáng hôm sau, những người trong phố tìm thấy em bé đáng thương nằm chết bên cạnh đống diêm vãi tung tóe trong ngõ hẻm.



Vào một buổi tối mùa thu, tại một khu phố thuộc thành phố Copenhagne - Đan Mạch.

- Chú ơi, mua hộ cháu bao diêm !

Một tiếng nói khàn khàn, mệt mỏi chợt vọng đến tai Andersen. Đằng kia, trước mặt chàng hơn mươi bước là một người đang ngồi co ro trên thềm của một ngôi nhà cao ráo. Ánh sáng đèn từ trong nhà chiếu ra cho chàng thấy đó chỉ là một đứa bé con. Hẳn nó đã phát ra những lời vừa rồi.- Tối lắm rồi sao cháu còn chưa về nhà ngủ ?

Andersen bước đến, ái ngại. Đấy là một cô bé khoảng hơn 10 tuổi, run rẩy trong bộ quần áo vá víu bẩn thỉu. Vai áo rách để lộ đôi vai gày còm. Nhìn gương mặt hốc hác của nó, có thể đoán nó đang chịu cảnh thiếu ăn, thiếu uống từ lâu.

- Chú ơi, mua hộ cháu bao diêm ! - Tay cầm bao diêm, cô bé chỉ vào chiếc túi con căng phồng bên cạnh, khẩn nài- Cả ngày cháu chẳng bán được gì, cũng chẳng ai bố thí cho cháu đồng nào.

Cô bé rơm rớm nước mắt. Thân hình tiều tụy ốm yếu của em run lên khi gió lạnh thổi qua.

- Thế sao ? Andersen động lòng.

Chàng khẽ vuốt mái tóc dài xoăn thành từng búp trên lưng cô bé.

- Gia đình cháu đâu cả rồi ? Không ai lo cho cháu sao ?

Cô bé buồn bã lắc đầu. Em bùi ngùi kể lại những năm xưa khi còn sống trong ngôi nhà xinh đẹp với những dây trường xuân leo quanh. Từ khi bà em qua đời, gia sản lụn bại, gia đình em phải lìa bỏ mái nhà thân yêu đó để chui rúc trong một xó xỉnh lụp xụp, tối tăm.

- Không có tiền cháu đâu dám về nhà vì bố sẽ đánh chết thôi ! Cô bé nhìn Andersen, đôi mắt cầu khẩn.

Thực vậy, em có một người cha ác nghiệt. Hơn nữa về nhà cũng chẳng hơn gì. Hai cha con chen với nhau trên một gác xếp tồi tàn, gió rét vẫn lùa vào được dù đã bít kín những lỗ thủng trên vách. Lúc này, đôi chân cô bé đã lạnh cóng, em mang đôi giầy vải mòn cũ do mẹ em để lại.

- Cháu đừng lo ! Abdersen cho tay vào túi lấy ra một số tiền đặt vào bàn tay bé bỏng của em.

- Còn bấy nhiêu chú cho cháu cả. Cháu về nhà mau kẻo chết cóng mất.

- Ôi, lạy Chúa ! Vẻ đầy mừng rỡ, cô bé hôn tíu tít lên tay chàng - Từ ngày bà cháu mất đi, chú là người thương cháu nhất trên đời này. Với món tiền này, bố con cháu sẽ được nhiều bữa no. Nhưng... cô bé bỗng đăm chiêu... Nếu chú cho cháu hết thì tiền đâu chú sống, hở chú ?

- Sao cháu khéo lo thế ? Chàng mỉm cười, nụ cười đầy hiền dịu - Chú sẽ còn cho cháu nhiều thứ nữa. Chú sắp đi xa, đầu năm tới mới trở lại nơi này, khi ấy chú sẽ tặng cháu một món quà đặc biệt.

- Ồ, thích quá ! Còn cháu, cháu cũng sẽ tặng chú một món quà. Mà chú tên gì nhỉ?

- Chú là Andersen - Chàng âu yếm nắm đôi vai gầy của cô bé - Có bao giờ cháu nghe đến tên ấy chưa?

- Tên chú nghe quen lắm - Cô bé nhìn đăm đăm gương mặt trầm tư có chiếc mũi khoằm của chàng.

- Chú có phải là thợ mộc không ?

- Không phải ! Andersen mỉm cười lắc đầu.

- Thợ may?

- Cũng không.

- Hay chú là bác sĩ?

- Ồ, không phải đâu. Thế này này...

Chàng đưa ngón tay trỏ viết viêt vào không khí, vẻ hơi đùa cợt.

- A! Cô bé reo lên - Cháu hiểu rồi, chú làm nghề bán bút !

Andersen chỉ tủm tỉm cười. Chàng thấy yêu cô bé quá. Em khiến chàng, một nhà văn thề suốt đời gắn bó với tuổi thơ, nhớ đến thời thơ ấu của mình và thành phố Odense cổ kính, nơi tuổi thơ của chàng êm ả trôi qua. Là con một trong gia đình nên dù cha chỉ là một bác thợ giày nghèo, cậu bé Andersen hầu như chẳng phải mó tay đến bất cứ một việc gì ngoài mỗi việc là mơ mộng liên miên. Cậu bé lắm khi chỉ thích bầu bạn với chiếc cối xay già nua đứng run rẩy trên bờ sông hiền lành của thành phố quê hương.....

Sau đó Andersen đi du lịch đâu đó... và chàng đã quên luôn lời hứa với cô bé bán diêm. Khi về thăm lại khu phố năm nào, chàng tự trách mình đã quá mải mê với chuyến viễn du đến nỗi quên khuấy đi lời hứa với cô bé bất hạnh mà giờ này hẳn đang lang thang đâu đó với chiếc túi đựng đầy diêm. Phải mua ngay cho em một chiếc áo len, một chiếc áo lông cừu dày và thật ấm để em qua được cái lạnh khắc nghiệt của mùa đông...

Và Andersen sau những lần dò hỏi tin tức của em bé bán diêm, được ông chủ hiệu quần áo cho biết :

- Con bé chết rồi còn đâu. Ngày đầu năm mới người ta nhìn thấy em bé chết cóng tự lúc nào ở một góc đường giữa hai ngôi nhà. Nó chết cứng đờ giữa những bao diêm, trong đó có một bao đã đốt hết nhẳn. Có lẽ nó muốn sưởi cho ấm. Có điều lạ là tuy đã chết mà hai má nó vẫn hồng và miệng nó như đang mỉm cười, hẳn đang ước mơ được nhận một món quà nào đó!?

- À này, ông ta tiếp tục trước khuôn mặt chết lặng của Andersen, khi mang xác nó đi người ta thấy trong túi nó rơi ra vật gì giống như một chiếc quản bút làm bằng những bao diêm. Hẳn nó để dành tặng ai, vì trên chiếc quản bút có ghi dòng chữ : tặng chú Andersen.

Andersen quên khuấy món quà ông định tặng cho cô bé bán diêm. Nhưng cô bé, cô bé vẫn nhớ tới lời hứa của mình với vị khách tốt bụng của buổi tối mùa thu. Hơn nửa thế kỷ qua, hàng triệu con người trên trái đất đã nghe tim mình thổn thức mỗi khi đọc câu chuyện về cô bé đáng thương của văn hào Đan Mạch. Phải chăng Andersen đã viết câu chuyện ấy như một món quà để tặng hương hồn cô bé bán diêm?


Tiêu đề: Re: ĐÊM NOEL
Gửi bởi: hanoidepnhat trong Tháng Mười Hai 29, 2008, 08:09:56 AM

Đáng tiếc quá, lần sau sẽ rút kinh nghiệm để không sót cháu nào.

Trời ơi bác chủ quán à không hề gì! E chỉ phản ánh và góp ý chuyện đối xử của người lớn thôi mà! Về phần quán thì thật là tuyệt rồi! Em vô cùng cảm ơn! Hôm ấy em về lén mua cho bé một món đồ chơi thật to, nhưng cháu muốn là của ông già tuyết tặng cơ, giá mà đó là của quán thì hay hơn!


Tiêu đề: Re: ĐÊM NOEL
Gửi bởi: tuhaibajai trong Tháng Mười Hai 25, 2009, 05:16:53 AM
Đêm Noel 2009

(https://i.imgur.com/GT1QQiC.jpg)

(https://i.imgur.com/bpcYOME.jpg)

(https://i.imgur.com/MNiiHOg.jpg)

(https://i.imgur.com/bHQAivE.jpg)

(https://i.imgur.com/9akq1oN.jpg)

(https://i.imgur.com/hSQVutB.jpg)

(https://i.imgur.com/BMbX0mH.jpg)


Tiêu đề: Re: ĐÊM NOEL
Gửi bởi: tuhaibajai trong Tháng Mười Hai 25, 2009, 05:21:12 AM
(https://i.imgur.com/9cmESNG.jpg)

(https://i.imgur.com/k39y3Pb.jpg)

(https://i.imgur.com/FlEks9O.jpg)

(https://i.imgur.com/41QA8kj.jpg)

(https://i.imgur.com/hOONjmN.jpg)

(https://i.imgur.com/wvfhsfO.jpg)

(https://i.imgur.com/wJ6Jb2J.jpg)

(https://i.imgur.com/btnXwEA.jpg)

(https://i.imgur.com/dPuFjRp.jpg)


Tiêu đề: Re: ĐÊM NOEL
Gửi bởi: vuonggia79 trong Tháng Mười Hai 24, 2010, 10:03:01 AM
Không biết đêm nay trên Tứ Hải Quán có chương trình gì không ạ.


Tiêu đề: Re: ĐÊM NOEL
Gửi bởi: tuhaibajai trong Tháng Mười Hai 24, 2010, 04:26:22 PM
Năm nay vào đúng thứ 6 chắc chắn phải có ít nhất là Quan họ rồi đồng chí gia79 ạ.


Tiêu đề: Re: ĐÊM NOEL
Gửi bởi: uyennd72 trong Tháng Mười Hai 24, 2010, 04:39:17 PM
(http://xemanhdep.com/gallery/christmas_card/christmas_card07.gif)

Giáng sinh như vấy mới lãng mạn, nhắc tới quan họ em buồn, hic.
Tối nay không biết có ai chúc mừng giáng sinh cho em không nữa. hic


Tiêu đề: Re: ĐÊM NOEL
Gửi bởi: Ru_noong trong Tháng Mười Hai 25, 2010, 08:31:05 AM
     Noel năm nay trùng vào thứ 6 nên Tứ Hải quán rất vui, bên cạnh các liền anh liền chị trong các làn điệu quan họ quen thuộc còn có thêm ông già Noel. Ngoài việc phát quà cho các cháu và vui chung với thực khách năm nay ông già Noel còn mang một trọng trách quan trọng từ Ủy ban phòng chống HIV/AIDS nên các nam thanh nữ tú đều được nhận quà. ;D ;D ;D

   Câu hỏi năm nay mà ông già Noel đặt ra cho mọi người là:

Phong bì và Bao cao su giống nhau và khác nhau ở chỗ nào? - Xin mời các bạn.
 


Tiêu đề: Re: ĐÊM NOEL 2010
Gửi bởi: tuhaibajai trong Tháng Mười Hai 27, 2010, 04:59:49 PM
(https://i.imgur.com/YpiNbZY.jpg)

(https://i.imgur.com/9JXEcwP.jpg)

(https://i.imgur.com/m8JE4Af.jpg)

(https://i.imgur.com/CmwMpha.jpg)

(https://i.imgur.com/p0XfuEM.jpg)


Tiêu đề: Re: ĐÊM NOEL 2010
Gửi bởi: tuhaibajai trong Tháng Mười Hai 27, 2010, 05:00:52 PM
(https://i.imgur.com/0LDkLjU.jpg)

(https://i.imgur.com/32iz6zg.jpg)

(https://i.imgur.com/kWyumfN.jpg)

(https://i.imgur.com/fEqnNZS.jpg)

(https://i.imgur.com/vdTpzmw.jpg)


Tiêu đề: Re: ĐÊM NOEL 2010
Gửi bởi: tuhaibajai trong Tháng Mười Hai 27, 2010, 05:01:44 PM
(https://i.imgur.com/9LyaOSY.jpg)

(https://i.imgur.com/Sry5YXG.jpg)

(https://i.imgur.com/792IBki.jpg)

(https://i.imgur.com/4dA28v5.jpg)

(https://i.imgur.com/RRaQm5q.jpg)

(https://i.imgur.com/nuwHf5J.jpg)

(https://i.imgur.com/s0ZiNJq.jpg)


Tiêu đề: Re: ĐÊM NOEL
Gửi bởi: tuhaibajai trong Tháng Ba 10, 2011, 05:46:52 PM
Noel 2008

(https://i.imgur.com/4LNWAXe.jpg)

(https://i.imgur.com/9lCWM53.jpg)

(https://i.imgur.com/bGKhrk4.jpg)

(https://i.imgur.com/bxjoWvN.jpg)

(https://i.imgur.com/5liUTIg.jpg)

(https://i.imgur.com/cvsrwN7.jpg)


Tiêu đề: ĐÊM NOEL 2011
Gửi bởi: trungnv38 trong Tháng Mười Hai 25, 2011, 11:14:25 AM
(https://i.imgur.com/jSgh4lF.jpg)

(https://i.imgur.com/RLI8no7.jpg)

(https://i.imgur.com/rOVGZ1w.jpg)

(https://i.imgur.com/RBrIeQw.jpg)

(https://i.imgur.com/ewnNmcn.jpg)

(https://i.imgur.com/CPsXlgD.jpg)


Tiêu đề: ĐÊM NOEL 2011
Gửi bởi: trungnv38 trong Tháng Mười Hai 25, 2011, 11:16:13 AM
(https://i.imgur.com/6fb08yu.jpg)

(https://i.imgur.com/dUb0YYD.jpg)

(https://i.imgur.com/UAdbR41.jpg)

(https://i.imgur.com/XVV7qRA.jpg)


Tiêu đề: ĐÊM NOEL 2011
Gửi bởi: trungnv38 trong Tháng Mười Hai 25, 2011, 11:17:46 AM
(https://i.imgur.com/hILLDXv.jpg)


Tiêu đề: Re: ĐÊM NOEL
Gửi bởi: Ru_noong trong Tháng Mười Hai 26, 2011, 03:47:49 PM
 
Cái này em lấy từ youtube của bác Lê Tâm

http://www.youtube.com/v/dqLkXKz18sU&feature =0xb1b1b1&color2=0xcfcfcf&hl=en_US&feature=player_embedded&fs=1


Tiêu đề: Re: ĐÊM NOEL
Gửi bởi: tuhaibajai trong Tháng Mười Hai 22, 2015, 11:23:09 AM
(https://i.imgur.com/j6Tbb2f.jpg)

(https://i.imgur.com/sYrgF7b.jpg)

(https://i.imgur.com/rXiF62H.jpg)

(https://i.imgur.com/SOcU6Em.jpg)


Tiêu đề: Re: ĐÊM NOEL
Gửi bởi: tuhaibajai trong Tháng Mười Hai 22, 2015, 11:39:22 AM
(https://i.imgur.com/yZSKMKJ.jpg)

(https://i.imgur.com/smT4ofR.jpg)

(https://i.imgur.com/j6dpnxk.jpg)

(https://i.imgur.com/JmjTjFH.jpg)


Tiêu đề: Re: ĐÊM NOEL
Gửi bởi: tuhaibajai trong Tháng Mười Hai 22, 2015, 04:13:55 PM
(https://i.imgur.com/GgzsAWR.jpg)

(https://i.imgur.com/K9neIQz.jpg)

(https://i.imgur.com/aHgvFXT.jpg)


Tiêu đề: Re: ĐÊM NOEL
Gửi bởi: tuhaibajai trong Tháng Mười Hai 22, 2015, 04:16:02 PM
(https://i.imgur.com/qMMSibC.jpg)

(https://i.imgur.com/MFnHsyu.jpg)

(https://i.imgur.com/3ALKBse.jpg)

(https://i.imgur.com/9odD0ZP.jpg)

(https://i.imgur.com/GuuxWet.jpg)

(https://i.imgur.com/NpJjQkR.jpg)


Tiêu đề: Re: ĐÊM NOEL
Gửi bởi: Đom Đóm trong Tháng Mười Hai 25, 2021, 06:55:40 AM
TÂN CÔ BÉ BÁN DIÊM

(https://cdn.eva.vn//upload/3-2016/images/2016-09-24/truyen-co-tich-co-be-ban-diem-1438401775-3-1474705254-width500height335.jpg)

Hè nóng bức như thiếu canh chua, dân bảo nhau thèm ăn ghẹ luộc, sò huyết này, nướng lên, đổ vào giữa xanh xanh cái khoảng mù tạc, hàu này, ngao này, tu hài, đều là giấc mơ Đồ, Sầm cao cả.

Năm nay cô bé bán diêm chia tay Hans Christian Andersen, lột bỏ vẻ nghèo túng nơi rì dọt, vứt vào văn chương thối nát cái đôi giày khổ rộng, mạnh dạn xé tay con ngỗng to, của đêm giáng sinh, thèm thuồng, của hôm nay nhồm nhoàm, hể hả.

Cách đó không xa, những người cũng cách đó không xa, cầm tay nhau đọc truyện: “Giờ thì là Noel, các cửa sổ đã sáng đèn và mùi ngỗng quay thơm lừng tỏa ra, con  bé vẫn biết hôm nay là giao thừa nhưng không dám về nhà, chắc bố sẽ đánh đòn vì cả ngày chưa bán được lấy một xu, với lại ở nhà nào có hơn gì, nó chỉ có mỗi cái mái dột nát mặc cho gió rít. Cuộn người trong góc giữa hai ngôi nhà nhưng tay chân vẫn đóng băng vì lạnh, em chợt nghĩ biết đâu bật diêm lên sẽ tốt hơn, chí ít cũng có thể sưởi ấm những ngón tay. Que thứ nhất bật lên, hơ tay trên ngọn lửa ấm áp sáng bừng như cây nến nhỏ, em tưởng mình đang ngồi trước chiếc lò sưởi sắt to với chân đế và tháp trang trí bằng đồng. Lửa vụt tắt, lò sưởi biến mất, chỉ còn lại trong tay em là nửa que diêm cháy dở đến bẽ bàng”.

“Cô bé bật que diêm thứ hai, bức tường trước mặt bỗng trở nên trong suốt, bé nhìn thấy trong nhà là một bàn ăn phủ khăn trắng như tuyết với con ngỗng quay nhồi táo và mận khô đang bốc hơi nghi ngút. Và lạ kỳ chưa! con ngỗng bỗng từ trên đĩa nhảy xuống, lạch bạch tiến về phía em với dĩa và dao cắm ở ngực. Bỗng que diêm phụt tắt, chẳng còn gì ngoài bức tường dày tối tăm, ẩm ướt và lạnh lẽo ngay trước mặt”.

“Bé bật một que diêm nữa, và thấy mình đang ngồi dưới cây thông Noel trang hoàng dây nến và tranh rực rỡ. Với tay về phía cây thông, que diêm tắt lịm, em thấy ánh nến bay lên cao, cao mãi trông như những vì sao. Rồi một vì sao rơi xuống, "Ai đó đang từ giã cõi đời", em bé nghĩ vì nhớ đến lời bà, người duy nhất yêu quý mình trên cõi đời này”.

Cô bé bán diêm vẫn ở trong rì sọt, trên tay những thúng diêm to, bán chạy như tôm tươi, mười đô lại mười đô, cho lũ đàn ông hối hả chen vai như đoàn tem phiếu. Cách đó không xa, những người đàn ông, lại những người đàn ông, thi nhau đánh diêm, soi ngấu nghiến vào những người đàn bà trần trụi.

Rạng sáng hôm sau, người ta thấy cô bé ngồi uống sữa tươi, má ửng hồng, nụ cười nở trên môi, giàu sang, đắt đỏ, chạy như những que diêm, đốt cháy những trang truyện Andersen, cả cái cơ hàn trong đêm giáng sinh thánh thiện.